Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU

Một thoáng qua cuộc đời

Trong đời nhiều người có chút bằng cấp, chức vị, nghề nghiệp cao một chút cứ cho là mình khôn, mình giỏi cái gì mình cũng biết, cũng hay, con ruồi bay qua biết ngay con đực con cái v.v.... Nhưng thực ra đó chỉ là các pháp thế gian học và bắt chước là làm được. 

Người có năng lực tốt thì tiếp thu nhanh, còn kẻ hạ căn thì thực hành chậm một chút nhưng cố gắng cần cù rồi cũng thành tựu. Nhưng cứ cho là tất cả đều giỏi, đều thông thái nhưng hỏi quý vị là các vị có sống mãi muôn đời bất diệt hay không? Khi nhắm mắt xuôi tay các vị về đâu? Kể cả bạn là thầy thuốc giỏi, là Tiên Thánh, các vị có quyết định muốn về đâu thì về hay không? Nếu ai đó không trả lời được điều này thì đâu đã là khôn, là giỏi? Sống hôm nay hết bia lại rượu, hết hội này lại đến hội kia nhưng rồi nhìn lại tuổi đời càng mau giừa và sắp phải chia tay đến nơi rồi. Bạn nghĩ gì về điều này?
 
Nhân đây xin tặng quý vị bài thơ sau: 
Đời như một thoáng qua
Đến rồi phải vĩnh biệt,
Dù yêu thương tha thiết 
Phải bịn rịn chia tay!
Nào đại-gia giầu có
Nào vua chúa lừng danh
Chết tiền của tan tành 
Công danh chẳng đem được! 
Cho dù có kém phước
Nghèo khó chẳng than phiền 
Vẫn chăm chỉ triền miên 
Ngày đêm trì niệm Phật
Làm công đức chân thật 
Tâm phát nguyện Bồ-Đề 
Lâm chung Phật đón  về 
Tây phương Cực-Lạc quốc.

Hãy nhìn mùa thu nay,
Lá rơi vàng tơi tả,
Đời có bao mùa lá?
Hãy đếm là biết mà !
Ai dài lắm bẩy mươi
Phước nhỏ thì chưa chắc,
Có người vừa mới nhắc
Đã vội chia tay rồi.
Có người đến vài mùa,
Rồi lướt qua vĩnh biệt
Như mùa thu đổi lá
Chưa già vẫn phải đi,
Nhưng dù có điều gì,
Hãy để lại dấu vết !
Đó là tình bạn hữu, 
Và cao lớn hơn nữa
Là tình nghĩa đồng tu,
Là mãi mãi thiên thu 
Để trùng phùng hội ngộ
Nơi Tây phương Cực-Lạc,
Thế giới của người hiền, 
Ai có phước nhân duyên
Cùng tu hành Tịnh-Độ. 
Hãy hẹn ngày tái ngộ
Nếu ta có cùng duyên! 
Nam mô A-Di-Đà Phật. 
 
Về đâu?

Vô thường, vô ngã, vô tướng và sau đó về đâu?
Đời như một thoáng mây qua
Đến rồi lại phải biệt ly,chia lìa,
Công danh có ích chi đâu? 
Giầu nghèo chẳng khác khi rồi chia tay!
Xin mau nghĩ đến điều này
Vô thường, vô ngã cần nên rõ ràng,
Đừng nên ngày tháng mơ màng
Suốt ngày mơ tưởng làm giầu,lừng danh
Tất cả đều rất mong manh 
Đến khi nhắm mắt mang gì được theo? 
Vậy nên có mấy lời này:
Thắng thua là ở có về Tây phương?
Trăm ngả chỉ có một đường,
Thoát ly sinh tử mới là người khôn! 

Cư sĩ Quảng Tịnh
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

TIN LIÊN QUAN

Con không sợ cô đơn, nhưng không rõ lúc về già?

Phật giáo thường thức 17:05 23/04/2024

Hỏi: Con không sợ cô đơn, nhưng không rõ lúc về già, khi cơ thể mình bắt đầu thoái hoá đi, chân yếu tay run, hoặc không may đau ốm vào viện không có ai chăm sóc thì không biết phải làm sao? Xin Thầy chia sẻ cho con ít kinh nghiệm trong đời sống một mình khi về già ạ.

Về con chim hai đầu ở chùa Bút Tháp

Phật giáo thường thức 15:05 23/04/2024

Đây là con chim ở cõi Tây Phương Cực Lạc, có tên là Cộng Mệnh điểu (Chim đôi cùng mạng sống), được kinh điển Phật giáo ghi chép.

Một thiền giả rối trí đến gặp Đức Phật

Phật giáo thường thức 14:07 23/04/2024

Có một vị trưởng lão đáng kính vào thời Phật. Ông là người tu thiền nghiêm túc. Ông muốn tìm ra nguồn gốc mọi vấn đề nên đã đi đến nơi ẩn dật để thiền định.

Tâm nguyện của Đức Phật

Phật giáo thường thức 13:35 23/04/2024

Có tối và có sáng; có nóng và có lạnh; có sinh và có tử, và chắc hẳn phải có một trạng thái vượt trên cả sự sinh tử đó. Đức Phật, trước khi giác ngộ, đã suy xét và lý giải theo cách suy luận như vậy.

Xem thêm