"Trò khỉ" từ một bức ảnh biết nói
Trong những tháng vừa qua, người viết được mời tham dự nhiểu cuộc hội thảo, tọa đàm về công tác văn hóa, thông tin và báo chí (phần lớn đều nằm phía ngoại biên Phật giáo). Với người ta, mình đã nhiệt tình đóng góp rất nhiều ý kiến cũng như học hỏi được không ít điều hay, khả dĩ có thể bổ sung kinh nghiệm viết lách cho bản thân; nhưng khi nhìn về mình, một khoảng trời lý tưởng đang dốc lòng phụng sự, thấy vẫn còn rất nhiều những nhấp nhô, gồ ghề, thậm chí xấu xí trên mặt bằng thông tin truyền thông Phật giáo (TTTT PG).
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa |
Trong danh sánh thành viên Ban TTTT Trung ương GHPGVN hiện đã đủ chẵn 100! Thật là hùng hậu, thế nhưng trên mặt bằng tác nghiệp, có mấy bài viết của trong 100 ngòi bút đó, nhất là thể loại đấu tranh, trực diện với cái xấu, cái tiêu cực đã và đang xảy ra từ trước đến nay còn hơn con số đông đảo các thành viên Ban TTTT?
Cầm bàn phím trên tay mà mắt bị băng kín lại, tai bị che lấp đi và miệng không dám nói lên tiếng nói của lẽ phải ở đời thì dường như tính trung thực đã bị thách thức, dẫn đi lạc hướng nơi nao?
Trước năm 1975, người viết có đọc trên tờ bán nguyệt san Đại Từ Bi câu luận ngôn Phật học, đã theo tôi suốt một quãng đời trưởng thành: “Người tu Phật không làm vừa lòng ai một cách trái lễ”, lại nhớ đến câu nói rất hay của cố nhà báo kỳ cựu Hữu Thọ (1932 – 2015) “một bài báo thất bại là một bài báo làm vừa lòng mọi người” (trích sách “NGƯỜI HAY CÃI). Càng nhớ tới nhà thơ trào phúng Tô Liên Bửu những năm trước đổi mới cũng đã khen những ai “Dám nghe lời trái ý mình” bằng nguyên cả một tập thơ mà không ít quan chức cười không lỗi thời ấy. Chỉ cần như thế thôi cũng đủ làm hành tranh cho các ngòi bút TTTT PG mình vững lòng đi lên rồi.
Và đã có ý kiến làm xoa dịu ước muốn chính đáng của Thầy qua thống kê số lượng thẻ nhà báo toàn quốc, cũng như dùng cả điệp khúc “hãy tự cứu mình trước” mà chúng ta thường hay nghe đến mỗi khi nói đến các vụ việc nhà báo bị hành hung.
Tuy nhiên, nếu cứ cho rằng Thầy Thích Thanh Thắng đòi hỏi một thẻ nhá báo để tác nghiệp thì những ai từng đọc nhiểu bài phản biện, thậm chí điều tra của Thầy, cũng sẽ dễ dàng đồng cảm điều Thầy đưa ra trong cuộc họp này. Một thẻ nhá báo của một lĩnh đạo tòa soan, của một Biên tập viên chủ yếu quanh năm chỉ ngồi ở văn phòng, nên chưa bao giờ sử dụng đến là chuyện dễ hiểu. Nó rất khác xa một thẻ nhà báo của một người dầm sương nắng giải ngoài đường, trực diện đượng đầu với bao trắc trở, âm thầm đi tìm ra một sự thật nào đó cho Giáo hội. Còn nhớ đầu năm 2011 nổi lên sự kiện như là để thách thức lương tri các ngòi bút Phật giáo chúng ta; đó là một bài báo được đăng trên nhiều phương tiện truyền thông Thiên Chúa giáo, nhất là wedsite của Tổng Giáo phận Tp.HCM: “Một sư cô trụ trì chùa Quan Âm cải đạo theo Chúa”. Một vài bài báo lẻ tẻ của các wedsite PG có nhắc đến sự kiện này kèm theo vô số comment bức xúc, thế nhưng để tìm hiểu rõ nguồn cơn thì chưa có một ai làm.
Vậy đó, Thầy Thanh Thắng đã làm được chuyện này bằng tất cả tấm lòng trân quý nền tảng giá trị Phật giáo và đương nhiên sẽ còn là sự tự trọng của một ngòi bút "mắt sáng – lòng trong – bút sắc". Thầy đã một mình âm thầm đi tìm vào tận huyện Bình Chính, lục tung từng ngõ ngách để tìm cho ra vị sư cô và chùa Quan Âm như thông tin đã nói. Để rồi ngay buổi chiều hôm đó, ngày 17/2/2011, Thầy tung ra bài viết làm nhẹ lòng hàng triệu con tim luôn cho mình là đệ tử Phật (mà dửng dưng). Đó là bài viết “Sư cô trụ trì chùa Quan Âm cải đạo theo Chúa: Bóc trần sự thật”. Những ai muốn rõ bao cực nhọc và cảm nhận tấm lòng của Thầy Thích Thanh Thắng hãy tìm đọc lại bài này sẽ rõ. Vâng! chỉ như vậy thôi Thầy Thích Thanh Thắng đã ngự trị trong trái tim người viết như từ xưa lắm.
Với gần 100 thành viên của Ban TTTT Giáo hội hiện nay, với một ít chỉ làm công việc đưa tin tức phật sự, hoặc ca ngợi phe nhóm, đạo tràng của chùa mình, thì tìm những ngòi bút "mắt sáng – lòng trong – bút sắc" trong cuộc dấn thân đấu tranh với cái xấu, cái tiêu cực, bảo vệ chính pháp thì rất hiếm, trong khi đó các tác tệ thì ngày càng sinh sôi nẩy nở, chưa có dấu hiệu lắng dừng.
Nói như ông Phạm Quốc Toàn, Phó Chủ tịch Hội Nhà báo VN thì “Việc các nhà báo bị hành hung sẽ còn dài dài vì cuộc đấu tranh với cái xấu, cái ác vẫn còn tiếp diễn ngày càng khốc liệt hơn…” (Sgbs 21/06/2015) thì các ngòi bút TTTT PG chúng ta xem ra không hề có ngoại lệ (Phật giáo mình cũng vậy thôi). Một số ngòi bút ngả nghiêng, chấp nhận làm thân phận "đui – điếc - câm" trước những tiêu cực, chỉ để vì quyền lợi cá nhân, phe nhóm cục bộ, muôn đời không thay đổi được bức ảnh “trò khỉ” và khi ai đó ví mình là như thế thỉ cũng chẵng Oan Thị Mầu chút nào!
Ghi chú: Bài viết thể hiện quan điểm và góc nhìn của cư sĩ Phật giáo, ở thành phố Hồ Chí Minh
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Sống Đẹp
Quảng Ninh "quản lý hòm công đức" và một góc nhìn!
Ý kiến – Diễn đàn 13:37 09/11/2018
Âm mưu phá hoại Phật giáo của Pháp Luân Công
Ý kiến – Diễn đàn 15:30 07/11/2018
Pháp Luân Công, một tổ chức ngụy trang Phật giáo, đã bóp méo giáo lý của Phật giáo. Cộng đồng Phật giáo phản đối việc đăng ký của Pháp Luân Công cũng là để làm sáng tỏ và bảo vệ Phật giáo chính thống thì lại bị buộc tội không coi trọng nhân quyền. Ai là kẻ vi phạm nhân quyền, phá hoại tôn giáo khác và ai mới là người bảo vệ tôn giáo chính thống?
Suy nghĩ đôi điều về sự cầu siêu và cúng thí thực
Ý kiến – Diễn đàn 15:10 11/10/2018
Cầu siêu là cầu mong siêu thoát, nghĩa là dùng phương pháp nào đó để giúp vong linh của người đã chết vượt qua khỏi cảnh khổ đau. Ý nghĩa thì như vậy, nhưng có siêu thoát được hay không, đây là vấn đề thuộc phương pháp siêu độ hay nói đúng hơn là Pháp thuật vi diệu nào đó mới siêu độ nổi vong linh người quá cố.
Nhà Phật có cấm đánh ghen không?
Ý kiến – Diễn đàn 05:15 09/10/2018
“Tinh tinh”... tiếng chuông tin nhắn vang lên. “Nhà Phật có cấm đánh ghen không mày?”, đọc tin cô bạn thân gửi mà tôi vừa thấy buồn cười lại vừa lo lắng. Tôi vội nhấc điện thoại hẹn gặp bạn ngay để hỏi thăm tình hình, phòng trường hợp bạn “giận quá mất khôn”.
Xem thêm