Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ ba, 20/12/2022, 11:50 AM

Sư Giác Khang niệm Phật vãng sanh và lưu xá lợi nhiệm mầu

Ngài viên tịch đã để lại nhiều ấn chứng như bắt đầu châm ngọn lửa hỏa táng, hào quang rực rỡ tỏa sáng bao quanh kim quan, tỏa sáng trên tháp hỏa và hào quang tỏa sáng cả bầu trời, ngoài ra còn để lại vô số xá lợi đủ màu sắc.

Audio

Vài nét ghi nhận về cuộc đời tu học và giảng pháp của SƯ THÍCH GIÁC KHANG (qua những lời kể của các vị sống gần Sư).

CHIA RA 4 THỜI KỲ.

- Thời kỳ đầu tu học: Năm 1966, Ngài xuất gia theo hệ Khất sĩ tại Tịnh xá Ngọc Vân tỉnh Trà Vinh. Ngài có 2 Bổn Sư là Đức Trị sự Giác Như và Nhị Tổ Giác Chánh. Và Y Chỉ Sư là Sư Giác Thức. Năm 1968 đến năm 1983, Ngài theo Nhị Tổ Giác Chánh đi hành đạo khắp nơi ở miền Tây Nam bộ. Học “Chơn lý” và hành trì “Trú dạ lục thời” theo giáo lý Khất sĩ của Đức Tổ Sư Minh Đăng Quang. 

Vào thời này Ngài thường xuyên nhập vào định tam thiền, do đó sau khi đi bát, độ ngọ xong là Ngài thường tìm chỗ vắng vẻ nhập vào thiền định từ 7-9 tiếng đồng hồ nghiền ngẫm thuần thục bộ Chơn lý. Nhưng trong quá trình tu học, Ngài thấy bế tắc về Bát nhã, về con đường giải thoát, Ngài thất vọng vô cùng. Trong lúc chán nản đến cùng tột, chợt nhìn trên kệ kinh thấy quyển “Đường vào hiện sinh” của Kisnamurti do Trúc Thiện dịch, Ngài đọc và ngộ được Chân lý Bát nhã. Bắt đầu từ đây, Ngài tìm đọc những quyển do Trúc Thiên, do cụ Mai Thọ Truyền dịch, quyển Phật học tinh hoa của Nguyễn Duy Cần,, Duy thức học của Giáo sư Thạc Đức,… 

Đến năm 1983, vì thời thế, Ngài trở về Tịnh xá Ngọc Vân. Đến năm 1985, Đức Trị sự Giác Như viên tịch, giao nhiệm vụ trụ trì lại cho Ngài. Khi trở về Tịnh xá Ngọc Vân, trong các buổi cúng hội, Ngài giảng chuyên về Chơn lý và dạy tu thiền định. Qua sự giảng dạy thu hút chư phật tử rất đông. 

Ngài lấy “Giới-Định-Tuệ” và “Trú dạ lục thời” làm gốc trên con đường tu của mình. Một hôm trong thiền định, Ngài ngấm ngộ Tứ Diệu Đế. Và ngay sau khi xả định, trong alaya tuôn trào, Ngài viết không ngừng nghỉ cuốn “Tứ Diệu Đế” trong vòng 15 phút. Cuốn “Tứ Diệu Đế” này vẫn còn lưu truyền cho đến ngày hôm nay, và chư phật tử lấy đó làm cẩm nang gối đầu giường. 

- Thời kỳ thứ hai: Qua thời gian giảng dạy, Ngài lâm trọng bệnh. Sau những ngày mê man, tỉnh dậy Ngài suy nghĩ, đối với Ngài, trong thời buổi này tu pháp môn Thiền tông khó mà đắc Thánh quả. Do đó Ngài nghĩ rằng pháp môn Tịnh độ nếu hành đúng sẽ được vãng sanh về thế giới Cực lạc thì một đời sẽ thành Phật. Lúc đó Ngài nhờ phật tử thỉnh quyển kinh A Di Đà của Tri Húc Đại Sư. Ngài đọc được câu thơ của Đại Sư Vĩnh Minh “có thiền, có tịnh như cọp mọc thêm sừng”. Từ đó Ngài quyết định “Thiền-Tịnh song tu”. Ngài bắt đầu nghiên cứu các kinh sách về Tịnh độ tông như : pháp môn Tịnh độ của Hòa Thượng Thích Trí Thủ, Lá thư Tịnh độ của Ngài Quang Đại Sư, Niệm phật tập yếu của Ngài Thiền Tâm,… 

Sư Thích Giác Khang.

Sư Thích Giác Khang.

Từ đó, Ngài giảng dạy thiền tông phối hợp với Tịnh độ tông cho phật tử. Qua giảng dạy, Ngài đặt ra 6 câu hỏi về pháp môn Tịnh độ, phật tử từng bước trả lời các câu hỏi đó. Nhưng sau này khi nhiều chùa thỉnh Ngài giảng trong các ngày Phật thất, Ngài thêm một câu hỏi nữa, đến nay là 7 câu hỏi về pháp môn Tịnh độ

Trong 7 câu hỏi, nhưng đặc biệt là câu hỏi cuối cùng “Tu Tịnh độ có chắc chắn vãng sanh không?” Sau thời gian trả lời hết, cuối cùng Ngài kết luận câu này như sau: “Tu Tịnh độ, có đầy đủ Tín-Hạnh-Nguyện và Nguyện lực chí thành thì chắc chắn vãng sanh 101%. Nhưng không vãng sanh là ngoài ý muốn. Nếu gặp trường hợp này, người chết thức còn trong sáng liền về báo mộng cho bạn sen nhờ thỉnh quý Sư Trai tăng thì người này sẽ được vãng sanh.”

- Thời kỳ thứ ba: Qua kinh Trung Bộ, Ngài đọc được bài kinh Sáu Sáu, thấy Đức Phật giảng thực tế đi vào trong cuộc sống, sau khi Đức Phật giảng xong có 60 vị Tỳ kheo đắc quả Alahán. Và từ đây, mỗi ngày Ngài phối hợp Duy thức giảng bài kinh Sáu Sáu. Ngài đặt ra 6 câu hỏi. Sau khi phật tử trả lời hết 6 câu hỏi, khóa giảng kết thúc có nhiều phật tử xuất gia cầu giải thoát. Còn riêng Ngài thấy lối giảng này chưa được sáng tỏ, Ngài tìm chỗ ẩn tu để suy gẫm vào chiều sâu. Ngài tìm đến Sư Thức đang tu tịnh ở tỉnh Sa Đéc. Sư Thức là vị Sư được Nhị Tổ quan tâm, cũng là vị Sư mà Ngài thường hay nhắc đến trong lúc giảng pháp.  

Trong thời gian tịnh tu, Ngài đặt thêm 4 câu hỏi nữa, tổng cộng là 10 câu hỏi của bài kinh Sáu Sáu. Song song đó, Ngài nghiên cứu kinh Thủ Lăng Nghiêm do bác sĩ Tâm Minh Lê Đình Thám dịch. Ngài rất tâm đắc đoạn kinh Đức Phật chỉ dạy Ngài Anan nhận lại Bát nhã qua 6 căn ngay trong lúc đánh chuông,… 

Phật tử thỉnh Ngài giảng bài kinh Sáu Sáu lần 2. Lần này Ngài giảng tư tưởng lòng vào Bát nhã. Sau khi kết thúc khóa giảng lần 2, Ngài thấy chưa vừa ý. Ngài đi tịnh tu tại Đà Lạt, do phật tử Tịnh Giới cất cái cốc dưới thung lũng xa thành phố cho Ngài tịnh tu. Trong thời gian này, Ngài thường đi vào rừng sâu, suối, thác để nương cảnh tạo tâm.Và nhân duyên trong ngày tự tứ năm Phật lịch 2539, có một phật tử cúng dường quyển Lăng kính đại thừa của cụ Nghiêm Xuân Hồng. Sau vài tháng dược sĩ Trí con một phật tử cúng dường quyển Lăng nghiêm ảnh hiện, Tánh không và kinh Kim cang, Ma chướng trên đường tu,…của cụ Nghiêm Xuân Hồng. Ngài nghiên cứu đồng thời photo cho phật tử cùng nghiên cứu. Trong quyển Lăng nghiêm ảnh hiện, Ngài tâm đắc nhất là “24 bất tương ưng hành pháp” mà cụ trình bày về Duy thức. 

Năm 2007, phật tử thỉnh Ngài giảng bài kinh Sáu Sáu lần 3. Ngài giảng bài kinh Sáu Sáu phối hợp giữa kinh Nguyên thủy, Tiểu thừa, Đại thừa. Ngài chọn kinh Thủ Lăng Nghiêm, Duy thức và bộ sách của cụ Nghiêm Xuân Hồng và pháp môn Tịnh độ lồng vào bài giảng kinh Sáu Sáu. Lần này Ngài giảng đi vào chiều sâu của Bát nhã ứng dụng ngay trong thực tế cuộc sống. Sau 3 năm, kết thúc khóa giảng.

- Thời kỳ thứ tư: Thời gian này sức khỏe Ngài kém, Ngài định an trí, Ngài thường nói cho một ít phật tử thuần thành là Ngài chọn Sư Minh Hiệp kế thừa Ngài, sau khi Ngài viên tịch Sư Minh Hiệp hướng dẫn Tăng chúng.Ngài nhận định, giáo lý Bát nhã khó giảng, khó tiếp thu, sợ phật tử trong quá trình tu học rơi vào ngũ ấm ma. Từ đó Ngài gọi vài phật tử kết tập lại bài giảng của Ngài qua 5 chuyên đề: Muốn vãng sanh về xứ Cực lạc của Phật A Di Đà có mấy điều kiện, Nhận thức về Tái sanh - Chứng ngộ - Vãng sanh, Khổ Đế về Vũ trụ quan, Khổ Đế về nhân sinh quan, Nhân quả và nghiệp, được Ngài giám sát chặt chẽ lối hành văn có diễn đạt sáng tỏ giữa tư tưởng và Bát nhã hay không, có rơi vào ngũ ấm ma hay không. Bên cạnh đó lo về thân để phật tử tu thiền định dễ dàng, đồng thời giúp đỡ người nghèo khó, Ngài lập ra quán cơm gạo lức từ thiện. Song song đó lo về tâm, Ngài lập Ban Hộ niệm giúp đở người sắp lâm chung được vãng sanh về thế giới Cực lạc. Kết quả được nhiều người vãng sanh lưu lại xá lợi.  

Sau thời gian được phật tử chăm sóc, sức khỏe Ngài đỡ hơn. Năm 2012, Phật tử thỉnh Ngài giảng bài kinh Sáu Sáu lần 4. Đợt giảng này rất đông phật tử mới (vài trăm người). Lần này, những buổi giảng đầu tiên Ngài đưa ra 3 câu chuyện: Sư Huyền Giác và Lục Tổ Huệ Năng, Tổ Bồ Đề Đạt Ma và vua Lương Võ Đế, Bảy trạm xe để trắc nghiệm lại trình độ Phật pháp của phật tử. Ngài thường khuyên phật tử nên tổ chức đi đến sông lớn, biển Ba Động ngồi thiện định, để thấy được cảnh mông lung, bao la mà soi rọi lại tâm của mình. Sau khi trắc nghiệm xong, Ngài thấy cần phải quay trở lại giảng “Bài học vở lòng” đó là 4 đường ác và người trời dục giới cho đến lúc Ngài đi ́n Độ. 

Năm 2013, tiết tháng 3 nắng nóng, Ngài định đi tịnh tu ở Đà Lạt, nhưng có những phật tử thỉnh Ngài đi chiêm bái Thánh tích của Đức Phật tại ́Ân Độ. Khi trở về, Ngài lâm trọng bệnh. Trong 5 ngày cuối, thân bệnh của Ngài diễn biến từng bước y như Ngài thường giảng pháp qua 3 thân đưa đến cảm giác, tư tưởng như thế nào. Ngài có cho mời Hòa Thượng Giác Giới là Trị Sự của Khất sĩ giáo đoàn 1 đến để Ngài trình bày rõ nguyện vọng của Ngài là “giao trụ trì lại cho Sư Minh Hiệp sau khi Ngài viên tịch”.  

Trong thời gian này, các chư thiên mời Ngài giảng pháp. Lúc Ngài mở mắt ra, chư phật tử chăm sóc Ngài hỏi “Hồi nãy Sư nói gì mà chúng con nghe Sư giảng bài kinh Sáu Sáu rất rõ”. Ngài nói đang giảng kinh ở cõi Sắc. Thì phật tử đòi đi theo Ngài nghe giảng pháp ở cõi trời Sắc giới. Ngài nói mấy ông làm sao nhập định được mà đòi đi theo. Tối ngày 29 và qua ngày 30/3 âl, Ngài đi vào cõi mông lung, do đó các máy không đo được mạch và áp huyết của Ngài, nhưng mà Ngài rất là tỉnh táo. Sáng ngày 30/3, bác sĩ Tùng đến chăm sóc Ngài rồi lễ Ngài và nói “Bây giờ tùy Sư, Sư muốn chết thì chết, Sư muốn sống thì sống, chứ mạch và áp huyết như thế này thì người thường đã chết từ lâu rồi”. Ngài cười nói “cám ơn bác sĩ, làm phiền bác sĩ quá, không sao đâu.” Gần đến 3 giờ chiều, Ngài dặn dò quý Tăng và chư phật tử đôi điều rồi, và căn dặn tổ chức tang sự cho Ngài phải thật giản đơn để không hoang phí tiền bạc của chư phật tử. Ngài viên tịch lúc 3 giờ 30 phút chiều ngày 30/3/2013.

Ngài viên tịch đã để lại nhiều ấn chứng như bắt đầu châm ngọn lửa hỏa táng, hào quang rực rỡ tỏa sáng bao quanh kim quan, tỏa sáng trên tháp hỏa và hào quang tỏa sáng cả bầu trời, ngoài ra còn để lại vô số xá lợi đủ màu sắc. Ngài quá từ bi, cuối cùng, Ngài còn sách tấn phật tử niệm Phật A Di Đà và phát nguyện sẽ chắc chắn được vãng sanh về thế giới Cực lạc.

Chúng con nguyện sẽ tu học tinh tấn để được gặp Ngài ở Cực lạc quốc.

Xá Lợi Của Sư Giác Khang: 

1
2
3
4
5

Nguồn: Hội Quán Di Đà. 

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Bậc Thầy mô phạm

Chân dung từ bi 14:50 25/03/2024

Giản dị nhưng sâu lắng, nghiêm nghị mà từ bi, nhẹ nhàng nhưng vững chãi, uy hùng mà bao dung. Mỗi lời nói của khẩu đều là Pháp ngữ, mỗi động tĩnh của thân đều là Phật hạnh. Tùy duyên nhậm vận, trọn đời thuyết pháp cứu độ quần sinh, hòa quang đồng trần, thuận theo nhân tâm mà hành Phật sự.

“Làm đến Hòa thượng mà tôi nhận thấy còn thua hồi nhỏ”

Chân dung từ bi 10:15 11/03/2024

Có lúc giữa chúng đông, tôi thường nói, bây giờ làm đến Hoà thượng mà tôi nhận thấy còn thua hồi nhỏ. Ai nấy đều ngạc nhiên!

Cuộc đời và đạo nghiệp của Đệ Tam Tổ Huyền Quang

Chân dung từ bi 16:00 02/03/2024

Thiền sư Huyền Quang玄光 (1254-1334), thế danh là Lý Đạo Tái[1] 李道載, quê ở hương Vạn Tải, lộ Bắc Giang Hạ (khoảng những năm niên hiệu Hồng Đức 1470-1497 đời Lê Thánh Tông đổi tên thành xã Vạn Tư, huyện Gia Định; nay thuộc xã Thái Bảo, huyện Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh).

Thiền sư Vạn Hạnh - Hình tượng ngàn năm

Chân dung từ bi 11:20 06/02/2024

Ngài họ Nguyễn, tên thật và năm sanh chưa thấy tài liệu nào ghi nhận. Ngài viên tịch vào năm 1018. Về sau, khi tham khảo sách Thi văn Lý - Trần, NXB Khoa Học Xã Hội, Hà Nội, có ghi tên thật của ngài là Nguyễn Văn Hạnh, người ở châu Cổ Pháp, làng Dịch Bảng thuộc tỉnh Bắc Ninh.

Xem thêm