Thứ ba, 14/06/2016, 03:55 AM

Bài dự thi sáng tác các tác phẩm về Đạo Hiếu: Cha tôi

Với nhiều người khác, nhất là đối với đội ngũ văn nghệ sỹ thì hình tượng người mẹ có vẻ như được chú trọng nhiều hơn, được đưa vào thơ, ca, nhạc, họa, điện ảnh, kiến trúc… nhiều hơn so với hình tượng người cha. 

Không hiểu sao ở quê tôi (Bến Tre) lũ trẻ con như tôi thường gọi hai đấng sanh thành là cha với má. Tuổi thơ của tôi không được may mắn vì má tôi mất sớm khi tôi lên mười tuổi. Vậy là cha tôi trở thành “gà trống nuôi con”.

Nhiều lần hai họ bên nội lẫn bên ngoại gợi ý ông đi thêm bước nữa để đỡ vất vả chuyện nhà và có người chăm sóc cả hai cha con, nhưng ông kiên quyết từ chối.

Ông nói “…thôi để con nhỏ lớn lên “hẳng” tính, tui sợ cảnh mẹ ghẻ con chồng lắm, lỡ gặp người hung ác thì tội cho con nhỏ lắm…”.

Tôi nhớ lắm những ngày cận tết, một mình cha tôi tất bật lo toan cho gia đình tươm tất đón xuân. Ngoài thời gian lam lũ trên đồng ruộng, lúc đêm về, ông lại thức rất khuya để làm dưa kiệu, quết bánh phồng, xẻ cá để làm khô. 
Bài dự thi sáng tác các tác phẩm về Đạo Hiếu: Cha tôi 1
 
Có năm cha tôi tự “ngào” mứt chuối với gừng cùng đậu phộng hay làm mứt dừa, đó là những món đặc sản quê tôi. Dù là con gái nhưng tôi khá thoải mái chăm chút việc học hành, vui chơi cùng bè bạn, mọi chuyện nấu nướng, mua sắm, đến cả việc quét dọn, ủi quần áo…đều do cha tôi thực hiện với nụ cười thật độ lượng, yêu thương. 

Cha tôi thường nói “…con không may mất má, số trời đã định vậy rồi, cha sẽ “ở vậy” nuôi con đến ngày có chồng. Mọi chuyện chuẩn bị tết để cha lo…”.

Lối hăm ba tháng Chạp, ngày đưa ông Táo về trời, hai cha con tôi lại đi “giãy mả” cho má tôi và ông bà trong thân tộc. Mỗi khi thắp hương cho má tôi, tôi thấy đôi mắt ông thật buồn, trống vắng, xa xôi. Còn tôi chỉ biết nắm chặt tay ông mà khóc nức nở vì nhớ mẹ.

Có lần đi học về, tôi dùng dằng khóc thét lên đòi mua cho bằng được một bộ đồ tây đắt tiền để tết này đi chơi xa cùng cả lớp. “ …Con gái gì đi học mà chỉ bận toàn đồ cũ…”. Tôi hét toáng lên trong sự ngỡ ngàng bất lực của ông. 

Hai hôm sau, cha tôi thực hiện đúng ước mơ của tôi trong sự vui mừng khôn xiết. Tết năm ấy tôi sung sướng vui chơi thỏa thích cùng bè bạn trong sự vô tư của mình. 

Mùng 4 tết, cha tôi nhập viện vì mất sức. Sau đó tôi mới biết ông đã đi bán máu của mình và vay mượn thêm ít tiền của hàng xóm để mua quần áo cho tôi. Tôi khóc như mưa bấc như hối hận chạy vội vàng vào bệnh viện. Cha tôi nằm trên giường bệnh với thân hình tiều tụy xanh xao nhưng đôi mắt ông sáng lên niềm hạnh phúc vì đã mang lại niềm hạnh phúc cho đứa con gái bất hạnh của mình.

Cả hai cha con bật khóc. Mấy tháng sau ông mất đột ngột. Bên cạnh ông chỉ có tôi. Ngoài tôi không còn bóng dáng một người phụ nữ nào khác bên ông lúc ra đi. Vậy là tôi lại mồ côi cha khi tuổi mười sáu.

Tôi bây giờ đã bước sang tuổi trên năm mươi, đã có một mái ấm hạnh phúc con cháu đủ đầy. Mỗi lần tết đến tôi thường đem câu chuyện xưa về ông ngoại của chúng để kể cho cả nhà nghe với niềm ray rức khôn nguôi.

Với nhiều người khác, nhất là đối với đội ngũ văn nghệ sỹ thì hình tượng người mẹ có vẻ như được chú trọng nhiều hơn, được đưa vào thơ, ca, nhạc, họa, điện ảnh, kiến trúc… nhiều hơn so với hình tượng người cha. 

Với tôi, mỗi khi tết đến, ngoài ký ức về má, tôi luôn giành nhiều tình cảm, lòng biết ơn, sự trân trọng pha lẫn sự ân hận muộn màng cho cha tôi, một người vừa làm cha, vừa làm mẹ, luôn lặng im, nhẫn nhục để con mình được hạnh phúc, đủ đầy. 

Cha ơi!

Trần Trấn Giang
-
Liên hiệp các Hội văn học nghệ thuật Tp.Cần Thơ
170 Lý Tự Trọng, quận Ninh Kiều, Tp.Cần Thơ
gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

TIN LIÊN QUAN

Nếu bạn stress nặng, hãy tìm Thiền buông thư

Đời sống 11:34 07/12/2018

Chúng ta đã tích tụ những căng thẳng lâu ngày trong thân thể qua cách sống hằng ngày của mình trong việc ăn, uống, sinh hoạt. Vì thế sức khỏe của chúng dần dần bị hao mòn. Thiền buông thư là cơ hội để cho thân tâm được nghỉ ngơi, được chữa trị và hồi phục. Chúng ta để cho toàn thân được buông lỏng, đưa sự chú tâm và gởi tình thương lần lượt đến từng tế bào, từng bộ phận của cơ thể. Hãy cùng sư cô Chân Không tập Thiền buông thư.

Thông minh và đạo đức…

Đời sống 11:30 20/11/2018

Thông minh thiếu đạo đức là mối họa cho bản thân lẫn xã hội. Nhân loại ngày nay trọng dụng trí thông minh mà bỏ quên đạo đức sẽ đưa đến hỗn loạn và họa diệt vong. Thông minh và đạo đức là tố chất tối cần cho cuộc sống.

Thăm Thầy Thích Nhất Hạnh chúc mừng Tết thầy trò ngày cuối tuần

Đời sống 18:16 17/11/2018

Ngày 20 tháng 11 là ngày hội lớn của các thầy cô giáo. Ngày này chúng ta đã luôn đón một cách hào hứng và đầy hạnh phúc với tên gọi là Tết thầy trò theo ý tưởng của Tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng - Chủ tịch công ty sách Thái Hà.

Nói và làm

Đời sống 09:45 17/11/2018

“Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Nói là thế đấy, lời nói đáng giá nghìn vàng. Và nó sẽ càng đáng trân trọng hơn khi được đem ra thực hành. Bởi thế “Nói và làm trong cuộc sống” đang là một trong những vấn đề được mọi người quan tâm, đặt ra trong lòng mọi người những dấu chấm hỏi.

Xem thêm