Một mình ngấm gió, một mình say
Có những đoạn thơ, chỉ vỏn vẹn bốn dòng nhưng mở ra cả một thế giới nội tâm. “Ta như cây bách buồn sau núi / Một mình ngấm gió, một mình say / Người là một bóng chim khuê tú / Rũ cả miền trời sau cánh bay” - bốn câu thơ của Nguyễn Thiên Ngân là một khung cảnh tĩnh lặng nhưng vang vọng nỗi cô đơn.
Cây bách sau núi, gió thổi qua, đứng trầm mặc như chứng nhân của thời gian. Nó không phải loài hoa mềm mại, cũng chẳng phải tán cây xanh rì xôn xao, mà là cây bách - biểu tượng của sự kiên định và đơn độc. “Một mình ngấm gió, một mình say” - đó là trạng thái sống và cả tâm thế của con người hiện đại: giữa cuộc đời ồn ào, ta vẫn nhiều khi chỉ thấy chính mình, đối diện với chính mình.

Bóng chim khuê tú và khoảng trống của trời
Đối sánh với cái tĩnh của cây bách là cái động của cánh chim khuê tú. Chim tung cánh, rũ bỏ miền trời phía sau, để lại trống vắng và khắc khoải. Đằng sau mỗi cuộc bay đi ấy, có một kẻ đứng lại, ngước nhìn, hụt hẫng. Đó là hình ảnh ẩn dụ cho sự rời xa, cho những cuộc chia ly, cho cái khoảng trống mà tình yêu hay tình thân để lại.
Người bay đi, trời còn đó, nhưng không còn nguyên vẹn như trước. Cái “rũ cả miền trời” chính là sức nặng của một sự hiện diện: chỉ cần vắng bóng, cả thế giới bỗng chốc trở nên khuyết thiếu. Thơ Nguyễn Thiên Ngân ở đây gợi nhắc ta nhớ rằng, đôi khi một con người nhỏ bé cũng đủ làm cho vũ trụ của người khác trở nên đủ đầy, hoặc ngược lại, bỗng hoang vu.
Đọc những câu thơ này, người ta dễ thấy bóng dáng của mình trong đó. Có những lúc, ta cũng hóa thân thành “cây bách buồn sau núi” - kiêu hãnh nhưng cô độc, sống trong nội tâm nhiều hơn là hòa vào dòng người. Có khi, ta lại là “cánh chim khuê tú” - mang trong mình khát vọng bay xa, nhưng chẳng hề biết sau lưng mình là khoảng trời bị rũ bỏ, là ai đó ngẩn ngơ nhìn theo.
Thơ không chỉ để nói hộ cảm xúc, mà còn là lời nhắc: mỗi cuộc đời đều có những khoảnh khắc đứng một mình, những lần tiễn đưa, những nỗi mất mát. Điều quan trọng là sau tất cả, ta biết trân trọng sự hiện diện của người khác trong đời mình.
Từ nỗi buồn đến sức mạnh
Điều đáng quý trong thơ Nguyễn Thiên Ngân là cái buồn không sa lầy, không tuyệt vọng. Nó giống như một lớp sương phủ lên cảnh vật, làm lắng dịu lòng người. Cái “say” trong thơ không phải men rượu, mà là sự say mê sống, say mê yêu, dù kết cục có là cô đơn. Thơ khơi gợi một thái độ sống: chấp nhận nỗi buồn như một phần của hành trình trưởng thành, như gió phải thổi qua núi, như chim phải bay đi.
Trong một thế giới dễ bị cuốn vào ồn ào, có lẽ điều con người cần chính là khoảng lặng để “một mình ngấm gió, một mình say”. Bởi chỉ khi chạm vào cô đơn, ta mới thấy rõ giá trị của yêu thương. Và khi nhìn cánh chim bay đi, ta mới nhận ra bầu trời trong mình lớn đến nhường nào.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngKhi trái tim chưa đủ đầy, nó sẽ yêu bằng mong muốn được lấp đầy. Khi trái tim chưa đủ tỉnh sáng, nó sẽ yêu bằng nỗi sợ và hờn ghen. Và ta không biết rằng đó chính là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên nặng nề: ta đang đặt vào người khác một nhiệm vụ không ai có thể làm thay ta đó là nhiệm vụ làm cho chính ta hạnh phúc.
Tuỳ bút: Thiền định
Phật pháp và cuộc sốngTrong một lần trò chuyện về những chương trình trên màn ảnh truyền hình, một anh bạn thân bày tỏ với tôi, là có một chương trình anh rất thích, nhưng anh lại dị ứng với người dẫn chương trình nên không bao giờ anh xem. Anh nói với tôi anh ghét cái vẻ cao ngạo, trịch thượng của “cái thằng cha” dẫn chương trình đến nỗi anh không muốn mở cái kênh đó ra, chứ không phải đợi mở ra thấy cái mặt đáng ghét mới tắt máy, dù trong lòng anh rất thích chương trình đó. Cái ghét nó lấn át cả cái yêu, làm cho anh có chút khó chịu, không biết làm sao mà giải quyết. Và cho đến bây giờ, điều đó vẫn còn làm cho anh không được thoải mái chút nào.
Đại đức Thích Khải Tuấn tán thán Hoa hậu Hương Giang
Phật pháp và cuộc sốngChiều 19/11, phần thi Trang phục dân tộc - National Costume của Miss Universe 2025 đã thu hút sự theo dõi của hàng triệu khán giả toàn cầu.
Thiên thu vừa chợp mắt
Phật pháp và cuộc sốngMọi chấp đều rời rã/ Như sương tan ngọn đồi/ Một niệm buông trọn vẹn/ Trời hiện giữa lòng người...
Xem thêm














