Sư thầy 30 năm cưu mang trẻ em bất hạnh
Khi chúng tôi ghé thăm chùa Kỳ Quang II, Hòa thượng Thích Thiện Chiếu - Trụ trì chùa, đón tiếp chúng tôi với nụ cười đôn hậu, tay vẫn cầm chiếc vòi xịt nước để vệ sinh sân chùa. Dù đã 76 tuổi, Hòa thượng vẫn duy trì thói quen dậy sớm mỗi ngày, cần mẫn quét dọn, làm sạch từng ngóc ngách trong khuôn viên chùa.

Hòa thượng Thích Thiện Chiếu đảm nhiệm trụ trì chùa Kỳ Quang II từ năm 1975, khi ngôi chùa còn nhỏ bé, nằm trong một vùng hoang vắng. Những năm tháng khó khăn ấy, mỗi buổi chiều, có khoảng 4-5 đứa trẻ khiếm thị, đói rách tìm đến chùa xin ăn. Qua những câu chuyện Hòa thượng gặng hỏi, mới biết chúng là trẻ bụi đời, không cha không mẹ. Xót thương những mảnh đời nhỏ bé, Hòa thượng dang rộng vòng tay, cho chúng vào chùa nương náu, tìm lại chút hơi ấm tình người.

Năm 1994, Hòa thượng Thiện Chiếu xin phép địa phương thành lập cơ sở nuôi dạy trẻ em cơ nhỡ, khuyết tật. Từ đó, chùa Kỳ Quang II không chỉ là nơi nương tựa tâm linh mà còn là mái nhà chở che cho những đứa trẻ kém may mắn, giúp chúng vượt qua những giông bão cuộc đời.








Với tấm lòng từ bi và hành động thầm lặng suốt gần nửa thế kỷ, Hòa thượng Thích Thiện Chiếu đã viết nên câu chuyện đầy nhân văn, biến chùa Kỳ Quang II trở thành biểu tượng của tình thương và sự hy sinh giữa đời thường.
Nguồn: PSO
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Từ "chẩn đoán bằng định mệnh" đến "bước nhảy xuyên hầm lượng tử"
Phật pháp và cuộc sốngÁnh sáng Phật giáo, giải Nobel Vật lý 2025 và hành trình chuyển hóa của hiện tượng Khắc Hưng.
Mẹ tôi cũng bán bắp
Phật pháp và cuộc sốngTrên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngTình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.
Thân này thật sự là khách trọ
Phật pháp và cuộc sốngCó thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.
Xem thêm














