Thính Pháp là gì?
Nghe pháp cũng là một công đức, là vì càng nghe mình càng khá hơn.Trong kinh có nói nghe pháp có nhiều mục đích.
Không phải mình ngồi mình nghe một cách tiêu cực thụ động ,mà đằng này mình biết lắng nghe vì mình là ao tù nước đọng. Nếu mà một cái ao mà nước không ra không vào thì chỉ cần chờ chiếc lá rụng hoặc là thú chết nó lọt xuống dưới là nó thúi cả làng.
Nhưng mà một cái ao nếu mà có nước ra nước vào thì nó trong lắm, nó đẹp và nó sạch hữu dụng. Thì một cái não trạng của chúng ta nó cũng phải thường xuyên được nước ra nước vào , phải có lắng nghe, phải có học hỏi phải có chỉnh sửa thì mới khá được.
Nghe pháp cũng là một công đức, là vì càng nghe mình càng khá hơn .Trong kinh có nói nghe pháp có nhiều mục đích:
- Nghe để phá nghi.
- Nghe để giải quyết những điểm thắc mắc nào đó.
- Nghe để mình biết thêm nhiều điều mình chưa biết.
- Nghe để củng cố những điều mình đã biết.
- Nghe để mình sống lại những điều mình vừa mới được nghe. Thí dụ như ngài Xá Lợi Phất, ngài sẵn sàng ngồi xuống để nghe chú đệ tử sa di 7 tuổi thuyết pháp, không phải ngài nghe để ngài phá nghi, cũng không phải nghe để biết thêm điều chưa biết, cũng không phải nghe để củng cố điều đã biết mà ngài nghe để ngài sống lại những điều ngài đang nghe. Khi mà ngài đang nghe, mà vị đó nói Niệm Giác Chi, Cần Giác Chi, là ngài hỷ lạc toàn thân .Cho nên nghe pháp đến cả ngài Xá Lợi Phất mà ngài còn thích nghe pháp như vậy.
Nghe Pháp là được phúc báu; nghe Pháp là được công đức; nghe Pháp có thể được tiêu tội, chuyển hóa nghiệp và có thể còn đắc đạo nữa.
Đức Thế Tôn có nhiều lần ngài bệnh, ngài nói ngài Mục Kiền Liên và chư tăng:
- Như Lai đang bệnh , Như Lai không có an lạc về thân , hãy đọc cho Như Lai nghe một đoạn về Thất Giác Chi. Chư Tăng:
- Bạch Đức Thế Tôn: Đây là Thất Giác Chi đã được Thế Tôn chứng đắc và tuyên thuyết ,thế nào là 7: Niệm Giác Chi, Trạch Giác Chi, Cần Giác Chi, Hỷ Giác Chi, Định Giác Chi , Tịnh Giác Chi và Xả Giác Chi.
Khi nghe chư tăng đọc lại những điều mà ngài đã giảng, ngài bèn hoan hỷ và hết bệnh. Có thể trong room này không tin, các vị nghĩ là Phật bị bệnh mà cũng cần tụng kinh ! Không phải ngài bệnh mà ngài cần tụng kinh ,mà ngài nghe để ngài sống lại với cái mà ngài đang nghe.
Ngày nay mình không hiểu ý nghĩa của chuyện đó ,mình cứ tưởng quanh năm sống không ra gì rồi tới lúc bệnh thỉnh Tăng Ni về tụng cầu an cầu siêu ,thì phải nói rằng đó là hiểu lầm. Trong kinh Mi Tiên vấn đáp có ghi thế này một buổi cầu an ( hộ niệm ) mà cho có kết quả là:
1. Người tụng phải là người tập trung tư tưởng gởi hết tâm tư vào lời tụng của mình, chứ còn miệng ê a mà lòng đi đâu, phiêu bạt gởi gió theo mây ngàn bay thì coi như nó không linh, lòng người tụng kinh là phải khắn khít.
2. Người mà được tụng kinh phải có cái tâm đón nhận, chứ còn lúc đó bị phiền não tham, sân, si chi phối thì cũng không được.
3. Người đó không bị trọng nghiệp. Trọng nghiệp là nghiệp quá khứ quá nặng. Nói theo Việt Nam là bệnh căn, bệnh quả, nghiệp chướng kiếp trước. Ngay cả vị Chánh Đẳng Chánh Giác cũng phải bó tay. Ngài không cứu mình được vì đó là bệnh nghiệp. Thí dụ như: Bệnh ung thư, sơ gan cổ trướng, thầy chạy, bác sĩ chê.
Nghiệp nhỏ nghiệp nhẹ như là: Thời tiết, trúng gió ,trúng sương, thực phẩm, tai nạn thì cái đó còn chữa được. Bệnh là do nhân hiện tại. Chứ còn đã là nghiệp nặng thì không né kịp, phải chịu thôi.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Giới vực tỉnh giác
Phật giáo thường thứcĐức Phật luôn nhắc nhở các tỳ kheo hãy hằng sống trong giới vực của mình, có nghĩa là hãy có chánh niệm không ngừng nghỉ với các đối tượng thân tâm. Ở đây, giới vực tỉnh giác có nghĩa đơn giản là hành thiền Minh Sát Niệm Xứ.
Nhờ niệm danh Bồ tát Quán Âm vãng sanh Tây Phương
Phật giáo thường thứcÐại sư Kim Trược thời Dân Quốc, người Ðài Châu. Tám tuổi xuất gia, ít lâu sau là được thọ giới. Ðược thầy dạy tụng chú Ðại Bi và niệm thánh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, ngài liền mỗi ngày tụng chú bốn mươi tám biến; ngoài ra, chuyên trì thánh hiệu chưa hề gián đoạn.
Trong quá trình tu đạo chớ quên tâm ban đầu
Phật giáo thường thứcTâm học Phật ban đầu của mỗi người đều rất đơn thuần, chỉ nghĩ đến việc lợi mình, lợi người và thực hành hạnh Bồ-tát, nghĩ sẽ chứng quả thành Phật độ khắp chúng sinh. Nhưng trong quá trình tu hành, phần đông người đi lệch đường mà không tự biết; hoặc bị tiêm nhiễm tiếng tăm và lợi dưỡng cùng với tâm tham lam vinh dự hão huyền dấy khởi.
Thấy rõ vô thường
Phật giáo thường thứcĐức Phật dạy rằng mọi hiện tượng đều vô thường, luôn biến động theo điều kiện duyên sinh.
Xem thêm














