Thư gửi mẹ mùa Vu lan
Mẹ yêu thương,
Vu lan này con lại được ngồi bên mẹ, giữa phố xá ồn ào nhưng căn nhà mình vẫn nhỏ bé, chở che như một mái chùa bình yên. Con biết, mẹ không có nhiều thời gian để nghĩ cho riêng mình. Ngày nào cũng xoay vòng giữa công việc, chợ búa, cơm nước… Rồi lại tất bật nhắc con chuyện học hành, giấc ngủ, bữa ăn. Có lúc con bực dọc: “Sao mẹ cứ nói hoài, cứ lo mãi?”. Nhưng sau những giận hờn trẻ con, con hiểu, tất cả chỉ bởi mẹ thương con nhiều quá.

Mẹ ơi, có những buổi chiều tan học, con thấy mẹ đứng chờ ngoài cổng trường, áo đã ướt mồ hôi, tay xách túi rau. Thành phố này khói bụi và vội vã, mà trong dáng mẹ, con nhìn thấy tất cả sự hy sinh lặng thầm. Đôi khi, con muốn nói một câu cảm ơn, nhưng ngại ngùng. Muốn ôm mẹ, nhưng lại sợ bạn bè trêu. Con của mẹ đã 17, 18 tuổi rồi mà vẫn còn vụng về như thế.
Mẹ biết không, tuổi con bây giờ có nhiều mơ ước và cũng đầy lo lắng. Con muốn tự lập, muốn chứng tỏ mình đã lớn, nhưng rồi khi bài kiểm tra điểm thấp, khi bạn bè vô tình nói lời chê bai, con vẫn tìm về mẹ. Chỉ cần nghe giọng mẹ dỗ dành: “Không sao đâu con, cố gắng thêm chút nữa”, tự nhiên con thấy vững vàng trở lại. Con nhận ra, dù con có cố gắng trưởng thành thế nào, thì trong tim con, mẹ vẫn là chỗ dựa lớn nhất.
Vu lan đến, con nghe lời nhắc nhở trên Phatgiao.org.vn: “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không”. Con thầm nhủ với chính mình: phải học cách sống tử tế hơn, biết lắng nghe hơn, và cố gắng nhiều hơn - không chỉ cho con, mà cho cả mẹ nữa. Con muốn thấy mẹ cười, muốn đôi mắt mẹ sáng lên vì hạnh phúc chứ không còn quầng thâm lo toan.
Mẹ ơi, con còn vụng dại, nhiều lúc vô tâm. Nhưng con hứa, con sẽ không để mẹ phải rơi nước mắt vì con. Vu lan này, con không có gì lớn lao để dâng lên mẹ, chỉ có lời nguyện: học tập chăm chỉ hơn, sống tốt hơn, và mỗi ngày đều nhớ nói một câu con yêu mẹ.
Mẹ hãy luôn tin rằng, bên ngoài dù con có tỏ ra mạnh mẽ đến đâu, thì trong lòng con vẫn là đứa trẻ cần mẹ chở che. Và con tự hào vì có một người mẹ tuyệt vời giữa thành phố nhiều vất vả này.
Thương mẹ!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Đã tằm thì phải nhả tơ
Phật pháp và cuộc sốngLúa mót cười cợt thúng quang/ Gánh về gánh cả nắng vàng về theo/ Chân thoăn thoắt bước xa nghèo/ Tóc còn bịn rịn với theo gió đồng
Hãy là hiện thân của sự bình an
Phật pháp và cuộc sốngKhi con người chân thật được hiện diện, ta sẽ tự nhiên nói chuyện với người khác bằng năng lượng rất mềm mỏng, rất dịu dàng, rất dễ thương. Trong từng lời nói và ánh mắt đều có sự lắng nghe, có tôn trọng, có chấp nhận và có hoan hỷ.
Hai món nợ đời người nhất định phải trả
Phật pháp và cuộc sốngTrong cuộc đời này, có 2 món nợ lớn nhất mà chúng ta phải trả - đó là công ơn cha mẹ và thầy cô.
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngKhi trái tim chưa đủ đầy, nó sẽ yêu bằng mong muốn được lấp đầy. Khi trái tim chưa đủ tỉnh sáng, nó sẽ yêu bằng nỗi sợ và hờn ghen. Và ta không biết rằng đó chính là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên nặng nề: ta đang đặt vào người khác một nhiệm vụ không ai có thể làm thay ta đó là nhiệm vụ làm cho chính ta hạnh phúc.
Xem thêm














