Bồ Tát Hộ Minh quán xét nhân duyên thế nào trước khi giáng trần?
Bồ Tát Hộ Minh là tiền thân của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Ngài là Thiên chủ trên cõi Trời Đâu Suất và là vị Bồ Tát Nhất Sinh Bổ Xứ, nghĩa là chỉ còn một lần sinh.
Bồ Tát Hộ Minh - Thiên chủ cung trời Đâu Suất chính là tiền thân của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Trước khi đản sinh xuống nhân gian, Bồ Tát Hộ Minh đã quán sát rất kỹ các điều kiện cần thiết để giáng sinh xuống cõi Ta Bà. Trong cuộc tranh luận giữa Đại đức Na-tiên và Đức vua Mi-lan-đà, hai Ngài đã đề cập đến 08 điều kiện hội tụ đầy đủ để Đức Phật đản sinh.
Vậy 08 điều kiện đó là gì? Kính mời quý Phật tử đón đọc những chia sẻ trên Đại đức Thích Trúc Thái Minh qua bài viết dưới đây!
Thứ nhất: Chọn thời kỳ thích hợp
Khi sắp hết thọ mạng tại cung trời Đâu Suất, Bồ Tát Hộ Minh đã quán sát nhân duyên để chọn ra thời kỳ giáng sinh thích hợp. Ngài xem xét lúc này mức độ tà kiến, mê mờ, rối loạn của chúng sinh đã đúng thời chưa? Tà đạo có lộng hành, dân chúng có rối ren hay không? Chính Pháp của các Đức Phật thời kỳ trước còn tồn tại hay đã tận? Nếu chính Pháp đang còn thì Ngài sẽ chưa giáng sinh. Khi đó, tại Ấn Độ có tới 96 thứ đạo giáo nên chính là thời điểm thích hợp để Bồ Tát Hộ Minh đản sinh, chấn chỉnh các đạo giáo. Cho nên, Ngài chọn thời điểm đó và chọn cõi Diêm Phù Đề để giáng hạ.
Thứ hai: Chọn châu quận, lục địa thích hợp
Tiếp đến Bồ Tát quán sát xem châu quận, lục địa nào phù hợp để thành tựu mục đích tối thượng. Khi quan sát kỹ trong bốn châu thiên hạ là Bắc Câu Lô châu, Tây Ngưu Hóa châu, Đông Thắng Thần châu và Nam Thiện Bộ châu, Bồ Tát Hộ Minh thấy Nam Thiện Bộ châu tức là châu con người đang sống, vị trí nằm ở phía Nam núi Tu Di chính là nơi thích hợp nhất để Ngài đản sinh.
Thứ ba: Chọn quốc độ thích hợp
Sau khi chọn được châu quận phù hợp, Ngài quán sát tiếp về quốc độ thích hợp trong Nam Thiện Bộ châu để đản sinh và giáo hóa muôn loài chúng sinh. Ngài đã quán sát và chọn quốc độ giáng trần là đất nước Ca Tỳ La Vệ - xứ Trung Ấn. Tuy Ca Tỳ La Vệ (một thành quốc của Ấn Độ cổ đại) là một vương quốc nhỏ nhưng lại ở trung tâm, là nơi trù phú nhất, đông dân cư; rất thích hợp cho việc lan tỏa được giáo lý Phật Pháp của đến muôn nơi.
Hạnh nguyện của Phật Mẫu Chuẩn Đề Vương Bồ tát
Thứ tư: Chọn dòng tộc, gia tộc thích hợp
Khi biết mình sẽ giáng sinh xuống trần gian thì Bồ Tát Hộ Minh hỏi thiên tử Kim Đoàn - người từng xuống cõi Diêm Phù Đề rằng vị Bồ Tát Nhất Sinh Bổ Xứ nên sinh vào chỗ nào, nhà nào thì phù hợp? Bồ Tát Hộ Minh cũng cho biết gia đình mà Bồ Tát bổ xứ thác sinh phải là gia đình đầy đủ 60 công đức.
Một trong số 60 công đức của dòng họ thích hợp để Đức Phật đản sinh có thể kể đến như:
1. Dòng họ này từ xưa đến nay phải thanh tịnh tốt đẹp.
2. Nhà này thường được chư Hiền Thánh gia tâm ủng hộ.
3. Nhà đó không làm tất cả điều ác.
4. Người sinh trong nhà đó hết thảy đều được thanh tịnh.
5. Dòng họ phải chân chính không bị xen lẫn dòng máu họ khác.
6. Con cháu nhà đó nối nhau làm vua, phải là trưởng tử không gián đoạn.
7. Nhà vua từ xưa đến nay không có gián đoạn.
8. Tất cả các vua sinh trong nhà này từ trước đến nay phải là người trồng nhiều căn lành.
9. Người sinh trong nhà này thường được Chư Thiên Hiền Thánh ca ngợi.
10. Người sinh trong nhà này phải đầy đủ oai đức lớn.
11. Hết thảy vợ con trong nhà này đều tiết hạnh đoan chính.
12. Nhà này sinh nhiều con trai trí tuệ dũng mãnh.
13. Người trong nhà này tâm tính nhu hòa.
Sau khi được thiên tử Kim Đoàn giới thiệu rất nhiều gia đình vua chúa, dòng dõi quyền thế, Bồ tát Hộ Minh đã quyết định đản sinh vào dòng tộc Thích Ca và làm con vua Tịnh Phạn - người có nhiều đức tính, phẩm chất tốt đẹp.
Bởi lẽ dòng tộc này nhiều đời nhiều kiếp thanh tịnh, đời đời làm Chuyển luân Thánh vương, con cháu đời đời nối nhau làm vua không làm việc ác, rất hiền lương, danh vang khắp tất cả trời người trong thế gian.
Thứ năm: Chọn mẹ thích hợp
Bồ Tát bổ xứ phải ở trong thai mẹ thì người mẹ đó phải có đủ 32 điều kiện mới có khả năng thọ lãnh làm mẹ của Bồ Tát:
1. Người mẹ ấy phải được sinh trong nhà đạo đức chân chính
2. Người mẹ đó tứ chi thân thể phải vẹn toàn
3. Đức hạnh phải vẹn toàn
4. Người này phải sinh trong nhà tôn quý
5. Người mẹ đó phải là bậc mẫu mực
6. Phải thuộc chủng tộc thanh tịnh
7. Người mẹ đó đoan chính không ai sánh bằng
8. Người mẹ đó địa vị và đức hạnh phải tương xứng.
9. Người mẹ đó hình dung phải cân đối.
10. Người mẹ đó chưa từng sinh sản
11. Người mẹ đó có công đức lớn
12. Người mẹ đó tâm thường nghĩ những điều vui
13. Người mẹ đó tâm không tà vậy.
14. Người mẹ đó ba nghiệp thân, khẩu, ý được điều phục.
15. Người mẹ đó không có tâm sợ sệt.
16. Người mẹ đó học rộng nhớ dai.
17. Người mẹ đó rất giỏi về nữ công.
18. Người mẹ đó không có tâm su nịnh.
19. Người mẹ đó không có tâm rối gạt.
20. Người mẹ đó không có tâm sân hận.
21. Người mẹ đó không có tâm đố kỵ.
22. Người mẹ đó không có tâm bỏn xẻn.
23. Người mẹ đó không có tâm bồng bột.
24. Người mẹ đó không có tâm dễ bị lay chuyển
.25. Người mẹ đó có tướng mạo rất tốt.
26. Người mẹ đó tâm thường giữ tính nhẫn nhục.
27. Người mẹ đó tâm biết hổ thẹn.28. Người mẹ đó ít lòng dục, ít sân hận.
29. Việc làm của người mẹ đó không trái với nữ hạnh.
30. Người mẹ đó có hạnh chiều chuộng chồng con.
31. Người mẹ đó phát sinh các hạnh công đức đều được đầy đủ.
32. Người mẹ đó đầy đủ các tiết hạnh.
Sau khi quán sát, Ngài thấy Hoàng hậu Ma-da xứng đáng là mẹ của mình. Trong tiền kiếp, bà đã có lời nguyện, nguyện sẽ làm mẹ của Đức Phật. Hoàng hậu Ma-da cũng là một vị đại Bồ Tát và bà nguyện là sẽ sinh ra Phật cho nên mới có đủ nhân duyên để Bồ Tát Hộ Minh giáng sinh nhập thai vào.
Cổ nhân có dạy: “Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, quả thật, phải là người đã tu tập nhiều đời, có công đức lớn thì mới có thể đủ nhân duyên làm mẹ của bậc vĩ nhân như Đức Phật Thích Ca.
Chúng ta hiện có rất nhiều vị Bồ tát trẻ trên thế giới
Thứ sáu: Quán sát tuổi thọ của chúng sinh
Chúng sinh có độ tuổi bao nhiêu là phù hợp cho sự truyền bá chân lý cũng được Bồ Tát Hộ Minh quán sát rất kỹ. Bồ Tát chọn thời điểm chúng sinh có tuổi thọ khoảng 100 tuổi để giáng sinh. Nếu chúng sinh có tuổi thọ chừng 2.000 tuổi đến 8.000 tuổi thì Ngài chưa giáng sinh. Vì chúng sinh sống lâu quá sẽ không thấy vô thường và không sợ vô thường. Nhưng chúng sinh có tuổi thọ khoảng trăm tuổi, thấy được người khác chết sẽ biết được vô thường. Bởi vậy, tuổi thọ khoảng 100 tuổi là hợp lý để Đức Phật giáng sinh.
Trong rất nhiều bài kinh có dạy về tuổi thọ của chúng sinh. Có những thời kỳ loài người sống đến vài nghìn tuổi, nhưng cũng có thời kỳ chúng sinh chỉ sống đến 10 tuổi. Khi Bồ Tát Hộ Minh quán chiếu độ tuổi trung bình của chúng sinh ở cõi Nam Thiện Bộ châu khi đó là 100 tuổi, độ tuổi không quá dài sẽ khiến chúng sinh dễ tiếp nhận, nghĩ đến vô thường. Bởi vì họ biết rằng cái chết không lâu mà đến, 100 tuổi qua rất nhanh, con người không thể sống mãi. Chính vì vậy, chúng sinh sẽ nghĩ hiểu về vô thường và lo tu tập.
Thứ bảy: Chọn ngày, tháng giáng sinh thích hợp
Trước khi đản sinh xuống thế gian, Bồ Tát Hộ Minh cũng quán xét về ngày, tháng để Ngài sinh ra. Bồ Tát chọn ngày đản sinh chính là ngày 08/4 Âm lịch (Phật giáo Nam truyền thì cho rằng Đức Phật đản sinh ngày Rằm tháng tư). Theo văn kinh, khoảnh khắc Đức Phật đản sinh, chim hót líu lo, muôn hoa đua nở, mây trời vần vũ, nhạc trời vang lên; cảnh sắc tuyệt đẹp và muôn loài vô cùng hân hoan đón chào sự ra đời của Ngài.
Thứ tám: Chọn rừng, núi để tu hành
Sau khi chọn được ngày, tháng giáng sinh thích hợp, Bồ Tát Hộ Minh tiếp tục quán sát về nhân duyên thứ tám: Nơi núi rừng, chỗ xuất gia tu tập thích hợp. Ngài lựa chọn rừng núi để đản sinh và sau này đó là nơi Ngài xuất gia tu hành.
Qua những sự quán sát nhân duyên đản sinh của Bồ Tát Hộ Minh, chúng ta thấy rằng, Ngài đản sinh không phải do nghiệp chi phối như chúng sinh phàm phu mà do hạnh nguyện độ sinh, tâm từ bi vô lượng của Ngài. Ngài quán sát đầy đủ các nhân duyên đản sinh, thị hiện nơi đời để cứu khổ chúng sinh. Không những thế, chúng ta còn thấy được chính báo và y báo của Ngài rất chân thật. Con người chúng ta là chính báo, hoàn cảnh của mình là y báo. Chính báo tốt đẹp thì y báo bắt buộc phải tốt đẹp. Bồ Tát Hộ Minh là vị Bồ Tát nhất sinh bổ xứ nên có những y báo tốt đẹp như vậy.
Qua đó, chúng ta biết cần phải nỗ lực tu tập để chuyển hóa chính báo. Mỗi mỗi chúng ta phải thay đổi, phải tự mình hoàn thiện tốt đẹp thì tự nhiên cảnh giới của mình tốt đẹp.
Chùa Ba Vàng
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Vì sao Đức Phật không cứu độ hết chúng sinh thoát khỏi khổ đau?
Kiến thức 20:09 02/11/2024Phật không thể chuyển được nghiệp của chúng sinh, mà chỉ có thể từ bi chỉ dạy chúng sinh tự mình nỗ lực để thay đổi cuộc đời của mình.
Lục hòa: Sáu pháp sống chung hòa hợp
Kiến thức 14:50 02/11/2024Đây là phép sống chung hòa hợp để tu tập hướng đến giải thoát giác ngộ. Người tu hành mà không học tập sống chung cùng đại chúng một cách hòa hợp thì khó mà tu tập thăng tiến.
Thứ lớp quả vị của Bồ tát Thập địa
Kiến thức 13:29 02/11/2024Nhờ có trí tuệ thấy rõ khổ đau và thực hành Bát chính đạo cùng giáo lý Trung đạo, hành giả phát khởi Bồ đề tâm, hành trì Lục độ Ba la mật để dần đạt các cấp độ thành tựu trên con đường Giác ngộ.
Nói về Tứ niệm xứ
Kiến thức 10:40 02/11/2024Học, hiểu và tu tập Tứ niệm xứ là rất cần thiết dù tu sĩ hay cư sĩ giúp ta sống chất lượng, sâu sắc ý nghĩa, thanh tịnh thân tâm, thành tựu đinh lực trí tuệ hướng đến an vui giác ngộ giải thoát hoàn toàn ra khỏi mọi nỗi khổ niềm đau.
Xem thêm