Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ tư, 02/08/2023, 13:30 PM

Chó liều mạng đại chiến rắn độc cứu chủ

Cứu một mạng chú chó, rồi sau này chính con của nó liều mình cứu con trai mình hai mạng. Luật nhân quả không chỉ là cứu vật, vật trả ơn, mà nhiều khi vận hành theo một cách khác rất vi diệu, xong chung quy vẫn luôn là “kết quả tốt đến với những người làm việc thiện lành”.

Không xa thành phố Băng-cốc, Thái Lan, có một đám tang kì lạ, không phải của người, mà là của một con chó. Chủ của nó là Lương tiên sinh, vốn là Hoa kiều, chủ một hãng kinh doanh gạo. Không phải ông này thích chơi trội mà bỏ ra hơn mười vạn bạt Thái, để làm tang lễ cho một con chó, mà thực sự câu chuyện này rất đặc biệt, ai nghe xong cũng không khỏi ngẫm nghĩ.

Chuyện bắt đầu từ bốn năm trước, khi Lương tiên sinh vừa kết hôn không lâu. Ngày nọ, ông cùng vợ ngồi thuyền đến chùa cúng dường tạo phúc. Hôm đó, hai vợ chồng cúng trai tăng xong, lúc lên thuyền thì phát hiện có một con chó té xuống sông, đang thở thoi thóp, ông và vợ vội cứu con chó lên, lau khô mình nó, sợ nó bị lạnh nên lấy khăn lông quấn cho ấm rồi đem về nhà.Hai vợ chồng đều yêu thích con chó cái này.

Năm sau bà Lương sinh hạ được một bé trai, đặt tên là Tiểu Ba. Vừa lúc ấy, con chó cái cũng sinh ra một chú chó đực. Tục ngữ dân gian nói: “Một heo nghèo, một chó giàu”.

Ý nói nếu sinh một chó thì sẽ giúp chủ nhân phát tài, vận hên. Quả nhiên, không bao lâu thì vận may đến nhà họ. Do chính phủ muốn nông thôn phát triển nên đã cho xây dựng một con đường to rộng trước công xưởng Lương tiên sinh. Giá đất hai bên đại lộ nghiễm nhiên tăng vọt, may là tổ tiên Lương tiên sinh để lại rất nhiều đất sát hai bên công lộ.

Giá đất lên ngôi, tăng cao không ngờ. Ngoài ra, khi công lộ xây dựng xong, giao thông càng tiện lợi, hãng xay gạo nhân đây làm ăn càng phất lên như diều gặp gió.Vận may đến bất ngờ như thế, mọi người đều quy công về chú chó con, ông Lương đặt tên nó là “Hảo Vận”.

Giết chó trung thành và cái chết thê thảm

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Hảo Vận ngày một lớn, rất thân thiết với cậu chủ nhỏ đồng tuổi mình. Lúc Tiểu Ba chập chững tập đi, thì Hảo Vận nhẫn nại theo sát một bên nâng đỡ, quấn quýt không rời như hình với bóng. Lương tiên sinh nói nó giống hệt như bảo mẫu vậy.

Một buổi chiều nhá nhem tối, công nhân xưởng xay cùng công nhân xưởng khác phát sinh ẩu đả tập thể. Mọi người không ai chú ý đến tiểu thiếu gia. Cậu bé mới ba tuổi ưa chạy lung tung, do bất cẩn nên té xuống sông.

Nhìn thấy Tiểu Ba giẫy giụa, trong chớp mắt đã chìm xuống. Con Hảo Vận cả kinh, nó bất chấp tất cả, liều mạng nhảy xuống sông, dùng lưng đội tiểu chủ lên. Tiểu Ba liền ôm chặt con chó nhưng bờ sông dốc cao quá, không thể leo lên, bốn chân Hảo Vận không ngừng bơi dưới nước, ráng sức đội cậu chủ.

Nhưng do đầu nó bị Tiểu Ba ôm chặt, chỉ có thể lâu lâu hướng mũi lên trời để thở. Khi hai vợ chồng ông Lương phát hiện con nhỏ giúp việc (họ thuê chăm sóc Tiểu Ba) cũng đang dí mũi vào đám người gây lộn thì họ vội vàng hỏi:

-Cậu chủ đâu?

Mọi người mới túa ra đi khắp nơi kiếm tìm, kịp thời phát hiện Tiểu Ba và Hảo Vận đang ở dưới sông. Lương tiên sinh vội nhảy xuống nước bồng Tiểu Ba lên trước, sau đó vớt Hảo Vận lên.

Lúc này thể lực Hảo Vận không còn chống chọi được nữa, nên chìm xuống. Lương tiên sinh ráng sức cứu và bồng được con chó cưng về nhà. Con trai ông đã thoát hiểm, Hảo Vận cũng dần dần tỉnh lại.

Hảo Vận liều mình cứu tiểu chủ, nghĩa cử này không những được chủ nhân cưng yêu bội phần, mà còn láng giềng đều ngưỡng mộ, ca ngợi, không vì được sủng ái mà sinh kiêu ngạo, nó vẫn như xưa, luôn theo sát quấn quýt bên tiểu chủ.

Đang lúc mọi người nhiệt liệt bàn về nghĩa cử cứu tiểu chủ của con chó, thì sự tình bất khả tư nghị phát sinh. Nguyên là cô tớ gái chăm sóc Tiểu Ba còn trẻ, ham chơi nên bị chủ sai đi lau chùi nhà vệ sinh và tạm thời giao công việc bảo mẫu này cho một bà lớn tuổi, chín chắn hơn lo liệu.

Ba tháng trôi qua, một buổi chiều nọ, bà vú này dẫn Tiểu Ba và Hảo Vận ra vườn rau cạnh công xưởng chơi. Thình lình xuất hiện một con rắn mắt kính, thân mập to bằng bắp tay, dài hơn hai mét, đầu nó ngóc cao nhắm hướng bà vú tấn công và mổ nơi gáy bà một cái.

Té ra con rắn này đang ấp trứng, mà các bà mẹ động vật trong thời kỳ hậu sản tính rất hung dữ, luôn sẵn sàng tấn công, vì đó là thiên tính bảo vệ con của tình mẫu tử.

Rắn mẹ cắn bà vú xong thì quay sang Tiểu Ba bắt đầu cuộc công kích. Lúc này con Hảo Vận thông minh đang đứng cạnh Tiểu Ba. Thấy tình thế nguy hiểm, nó lập tức nhảy lên đứng chắn trước Tiểu Ba (đúng vào lúc con rắn phóng tới mổ cắn), và Hảo Vận đã lãnh thay cú mổ đó. Dù bị thương nhưng con chó vẫn ráng cắn vào đuôi con độc xà, hai bên quần thảo nhau kịch liệt trên đất.

Lúc này bà vú chỉ kêu được một tiếng “cứu mạng” thì nọc độc phát tán, bà té xuống.

Bé Tiểu Ba ngây thơ không biết sợ chi, cứ đứng đó nhìn con rắn và chó đấu nhau. Khi công nhân và Lương tiên sinh chạy đến thì mặt bà vú đã chuyển sắc đen, không còn nói được nữa. Hảo Vận cũng bị nọc chạy vào tim, mắt nó chảy máu tươi, mất hết sức lực. Nhưng nó vẫn cắn chặt đuôi rắn, nhất quyết không nhả.

Mọi người đập chết con rắn độc, nhưng Hảo Vận trúng độc quá nặng, nó đưa mắt nhìn chủ lần cuối rồi tắt hơi. Nước mắt ông Lương rơi như mưa. Ông cứ ôm con chó cưng trong lòng mãi. Mọi người lay tỉnh Lương tiên sinh, nhắc rằng trên mình chó có độc. Trong giây phút tống biệt, ông Lương nghẹn ngào dặn dò mọi người phải dùng nghi thức cực kỳ trang nghiêm để tổ chức ma chay cho con Hảo Vận trung nghĩa.

Và tang lễ này được cử hành suốt bảy ngày đêm, long trọng chưa từng có đối với một con chó. Tang lễ hoàn tất, mọi người đều bị tấm lòng trung nghĩa của con chó làm cảm động.

Cứu một mạng chú chó, rồi sau này chính con của nó liều mình cứu con trai mình hai mạng. Luật nhân quả không chỉ là cứu vật, vật trả ơn, mà nhiều khi vận hành theo một cách khác rất vi diệu, xong chung quy vẫn luôn là “kết quả tốt đến với những người làm việc thiện lành”.

Nếu tính riêng việc liều mình cứu chủ của chú chó Hảo Vận, ta cũng thấy được trái tim của nó cao quý đến mức nào, được tổ chức đám tang như một con người là hoàn toàn xứng đáng. Và nó cũng không phải là chú chó cứu chủ duy nhất trên đời, mà chỉ là một trong rất nhiều chú chó khác trên đời. Hi vọng ai ai cũng hiểu được, và không xem chó là một món ăn ngon lành nữa. Vì rằng, chó- là một người bạn, không phải thức ăn.

Trích Báo ứng hiện đời 2.

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Cứu rùa và cái kết ly kỳ sau 16 năm

Tư liệu 10:05 03/05/2024

Lòng từ của ông Lâm và lòng tri ân của con rùa nhiếp phục, mọi người đều thề rằng từ đây về sau họ sẽ không bắt, không giết, không ăn con rùa đó nói riêng và tất cả loài rùa nói chung, lời thề nguyện này cho đến hôm nay vẫn còn tồn tại và có hiệu lực trong thôn này.

Giết rắn cả đàn, hậu họa khó lường

Tư liệu 10:30 28/04/2024

Trần Lạc Hạo mắc phải một căn bệnh kỳ quái. Không biết tại sao toàn thân đau nhức và mền nhũn như bún, không thể cử động hay tự sinh hoạt được. Các bác sĩ cho rằng đây là trường hợp lạ, lần đầu tiên họ gặp trong đời.

Trái tim bất tử - Kỳ 1: Đêm trước tự thiêu

Tư liệu 08:16 27/04/2024

Hơn nửa thế kỷ trước, ngày 11-6-1963 (20-4-Quý Mão), ngọn lửa vị pháp thiêu thân của Bồ-tát Thích Quảng Đức đã bùng lên. Ngọn lửa thiêng đó còn soi đường chính nghĩa cho những ai yêu chuộng công lý và hòa bình.

Chuyện kể về thần chú

Tư liệu 07:04 26/04/2024

Chuyện kể răng thuở xưa có một bà lão nghèo sống đơn độc trên một đỉnh núi ở Tây Tạng suốt ngày, ngồi dùng cơm ra, bà lão luôn lẩm nhẩm câu thần chú Lục tự đại minh của Bồ Tát Quán Thế Âm.

Xem thêm