Cứu bé trai 2 tuổi khỏi đám cháy, người phụ nữ nhận trái ngọt sau 18 năm
Lao vào đám cháy cứu cháu bé 2 tuổi, người phụ nữ bị bỏng 78%, gương mặt biến dạng. Sau 4 lần tìm cách từ giã cõi đời, chị tìm lại được mục đích sống và có hạnh phúc bất ngờ.
Xuyên qua ngọn lửa
Tại chương trình Gõ cửa thăm nhà tập 244, chị Lê Thị Phương Thảo (SN 1982, Cao Lãnh, Đồng Tháp) chia sẻ câu chuyện cuộc đời mình trong nước mắt.
18 năm trước, khi còn ở quê tỉnh Sóc Trăng, chị Thảo có tình cảm với một ông bố đơn thân. Người này có con trai 22 tháng tuổi. Dù không máu mủ nhưng chị rất thương yêu, chăm sóc con trai của người yêu.
Một sáng tháng 7/2007, chị ghé qua đưa đồ ăn sáng cho bé trai thì phát hiện phòng trọ của hai bố con nồng nặc mùi gas. Thấy người yêu không bồng con mà đứng phía ngoài hoảng hốt, chị vội lao vào bên trong, cứu bé trai chạy ra ngoài.
Chị kể: “Khi chỉ còn cách cửa vài bước chân, ngọn lửa bùng lên. Tôi chạy ngược vào trong nhà nhưng ngọn lửa cháy lớn dữ dội.
Không còn cách nào khác, tôi ôm bé vào ngực, cúi đầu lao qua ngọn lửa, chạy ra ngoài. Ra khỏi đám cháy, tôi ôm bé nhảy xuống sông. Dù vậy, tôi vẫn bị bỏng nặng, được đưa vào bệnh viện cấp cứu.

Phần đùi, hai bàn tay và khuôn mặt tôi bị lửa cháy, bỏng đến biến dạng. Rất may, đứa bé được tôi ôm kỹ trong lòng nên an toàn”.
Tại bệnh viện, chị Thảo được bác sĩ cho biết bị bỏng 78%. Chị được yêu cầu chuyển lên các bệnh viện tại Cần Thơ, TPHCM điều trị. Nhưng do gia cảnh khó khăn, chị không đủ chi phí.
Sau thời gian điều trị ngắn tại bệnh viện ở TP Cần Thơ, chị Thảo trốn viện về nhà khi các vết bỏng trên khuôn mặt vẫn sưng tấy, mưng mủ, chân tay co quắp, miệng không thể mở để ăn cơm…
Tại nhà, chị nén những cơn đau thừa sống thiếu chết, tự điều trị. Sau một thời gian, những vết thương của chị lành dần.
Tuy nhiên, khuôn mặt, cơ thể của chị chằng chịt những vết sẹo to tướng. Điều này khiến chị tự ti, khiếp sợ bản thân. Nhiều lần chị tìm đến cái chết để kết thúc nỗi đau thể xác lẫn tinh thần.
Sau nhiều lần thoát chết, chị nghĩ đến đứa trẻ mình từng cứu khỏi đám cháy. Thương bé phải sống cảnh côi cút nên chị chấm dứt ý định dại dột.
"Cha bé thường đánh đập tôi nên gia đình không cho cả hai đến với nhau. Sau đó, anh ta bỏ đứa nhỏ cho tôi nuôi dưỡng. Thương bé bị cha mẹ bỏ rơi, tôi nhận bé làm con nuôi", chị Thảo chia sẻ.

Hạnh phúc mỉm cười
Vết bỏng lành, chị Thảo mưu sinh bằng công việc bán vé số. Dù cuộc sống khó khăn, chị vẫn chắt chiu từng đồng nuôi bé trai mình cứu sống.
Xúc động trước tấm lòng của người phụ nữ, nhiều mạnh thường quân đã tìm cách hỗ trợ chị có kinh phí phẫu thuật. Sau 28 lần phẫu thuật, chị Thảo tự tin hơn và có thể đi lại, sinh hoạt bình thường.
Chị Thảo tâm sự: “Những lần vào bệnh viện phẫu thuật, tôi không có người thân chăm nuôi. Chỉ có một mình đứa con nuôi mà tôi đã cứu trong trận hỏa hoạn năm 2007 đến chăm sóc, túc trực bên cạnh. Lúc đó, bé mới hơn 6 tuổi. Bé hiếu thảo lắm".
Suốt thời gian điều trị bệnh, dù cuộc sống khó khăn, chị Thảo vẫn tích cực tham gia các hoạt động thiện nguyện.
Chị nhận thêm một bé gái bị bố mẹ bỏ rơi làm con nuôi. Chị tìm kiếm, kết nối, giới thiệu các trường hợp bị bỏng đến điều trị với các đoàn phẫu thuật từ thiện.

Một lần, thông qua mạng xã hội, chị và anh Võ Thái Bình (SN 1981) vô tình gặp gỡ, kết bạn với nhau. Cả hai có cùng niềm đam mê thiện nguyện nên nhắn tin, trò chuyện.
Năm 2014, khi đến bệnh viện thực hiện ca phẫu thuật thứ 14, hai anh chị có lần gặp nhau đầu tiên. Qua trò chuyện, anh Bình nhận thấy chị Thảo dù chịu nhiều đau khổ nhưng đầy nghị lực, biết yêu thương, chăm sóc gia đình nên đem lòng yêu thương.
Sau nhiều lần từ chối, nhận thấy sự chân thành của anh Bình, chị Thảo mở lòng. Cả hai đến với nhau, xây dựng gia đình nhỏ và có thêm 3 người con chung.
Hiện, anh Bình chạy xe dịch vụ, chị Thảo và 2 người con nuôi làm việc tại một xưởng sản xuất khung bằng khen. Cuối ngày, chị Thảo và các con nhận thêm 300 tờ vé số đi bán dạo.

Dù còn nhiều khó khăn nhưng cuộc sống của chị Thảo đã an yên hơn bên gia đình. Quả ngọt lớn nhất của đời chị chính là 2 người con nuôi hiếu thảo.
Cuối chương trình, chị gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các mạnh thường quân đã hỗ trợ mình trong suốt thời gian qua. Chị hứa sẽ không nghĩ đến việc hủy hoại bản thân và sống thật tốt để hỗ trợ những mảnh đời khó khăn hơn mình.
Nguồn: Báo VietNamNet
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngTình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.
Thân này thật sự là khách trọ
Phật pháp và cuộc sốngCó thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.
Một mảnh đời
Phật pháp và cuộc sốngHôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.
Hành hương trần thế
Phật pháp và cuộc sốngChúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.
Xem thêm














