Thứ năm, 05/10/2023, 09:25 AM

Đâu là chính mình và đâu là cái ta ảo tưởng?

Con xin hỏi Thầy câu hỏi này và xin Thầy giải thích cho con. Sau khi con để ý tinh tấn-chánh niệm-Tỉnh giác rồi biết cái Ta là ảo tưởng. Tại sao con thấy xa lạ với mình khi con nhìn thấy con trong gương hoặc khi cảm nhận được trong và ngoài thân? 

Có khi còn hơi sợ nữa? Con cảm thấy là mình không thật và có sự tách rời ra. Sau đó thì con lại có thể trở về hiện tại quay lại với mình rồi tiếp tục với việc đang vận hành. 

Con cứ thắc mắc và cảm thấy kỳ lạ quá Thầy ạ. Hay đây là con đang tự hù mình? 

Con xin Thầy chỉ dậy. Con cám ơn Thầy rất nhiều.

Đâu là chính mình và đâu là cái ta ảo tưởng? 1

Ảnh minh hoạ.

Trả lời: 

Albert Camus phát hiện trong ông cũng như trong mọi người đều có một "người xa lạ" (The Stranger). Con người hàng ngày hoạt động vui buồn khổ lạc lại chính là kẻ lạ mặt! 

Ý ông muốn nói là mỗi người chúng ta đang sống như một kẻ vay mượn mọi thứ từ cuộc đời để hóa trang thành một cái "Tôi", cái "Tôi" đó không phải là con người thật của chính mình. Rồi bỗng một ngày kia khi thấy ra con người thật của mình thì bấy giờ lại thấy "Tôi" ấy thật quá là xa lạ!

Bài liên quan

Con không ngạc nhiên sao được khi cái con tưởng là "nó" thì lại chính là con, còn cái bấy lâu con tưởng là “mình”, là “Tôi”, thì mới là người khách lạ! Vậy khi con nói trở lại với "mình" đôi khi lại chính là trở về với cái “Tôi” ảo tưởng đã quá quen thuộc lâu đời trong thế giới quy định của thế gian, để rồi khi thấy ra thân-tâm thật của mình thì... đã thành người xa lạ! 

Không sao đâu con, đây là một trò chơi khám phá thú vị, khám phá ra đâu là con người ảo, đâu là con người thật của chính mình.

Bản Ngã giống như cái bóng (shade, silhouette) của pháp, nhờ cái bóng (ngã) ấy mà mình nhận ra cái thực (pháp). Người chỉ thấy cái bóng thì tưởng bóng là mình nhưng đuổi theo nắm bắt nó mãi không xong, nhưng người nhờ qua cái bóng nhận ra cái thực thì mới biết muôn đời mình vẫn là cái thực, lúc đó cái bóng cũng chỉ là cái bóng mà thôi, sao lại đuổi theo nó để kiếm tìm tự ngã! 

Đơn giản thôi con, cứ trở về trọn vẹn trong sáng với thực tại thân tâm trong từng giây phút thì con sẽ thấy ngay đâu là giả đâu là thực, và kỳ diệu thay, khi con phát hiện ra rằng giả thực không hai mà cũng chẳng phải một.

Như khi con đã thấy ra con và cái bóng của mình thì cái bóng vẫn là cái bóng, không những chẳng có hại gì, mà còn nhờ nó con mới thấy ra con người thực của chính mình!...

Ôi! quả thật cuộc đời là điều kỳ diệu, không thể nghĩ bàn, phải không con?...

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Giáo pháp của Như Lai như một chiếc bè đưa người sang sông

Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 14:49 28/10/2025

Kính bạch thầy, con có đọc được một số câu trong Trung Bộ Kinh mà cảm thấy bản thân chưa hiểu lắm, nên mong được thầy giảng giải ạ!

Cái ta thì ưa kết luận

Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 09:27 20/09/2025

Sống ở đời ai cũng có mặt tốt và mặt xấu, khi tốt khi xấu, nên nếu thấy mặt tốt thì ai cũng tốt, thấy mặt xấu thì ai cũng xấu. Chính mình cũng vậy thôi.

Ý thức, tánh biết và tri kiến thanh tịnh

Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 09:08 11/08/2025

Kính thưa Thầy, trong câu Thầy dạy “buông bỏ ý thức để tánh biết tự chiếu”, chúng con thấy câu “buông bỏ ý thức” hơi khó hiểu. Vì sống ai cũng cần có ý thức, giờ lại “buông ý thức” nghĩa là sao ạ?

Bất toàn là bài học cho giác ngộ

Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh 11:17 04/08/2025

Kính thưa thầy, sao con vẫn không chấp nhận được cuộc sống hiện tại, con lười biếng sống theo sự giật dây của người khác, bị người khác sắp đặt, hứng chịu sự trả thù theo con thấy thì không liên quan gì đến mình, người ta tiếp cận con chỉ vì tiền bạc,... dù con cũng có thấy họ thật sự tốt với con, nhưng nhìn lại cũng chỉ vì họ là chính.

Xem thêm