Giác ngộ không phải là thành tựu của ta
Kính thưa Thầy, có thể nói rằng con người hiện nay đang sống trong vô minh, tăm tối. Thế nhưng cá biệt, trong đó có một số người bỗng dưng được ánh sáng tuệ giác soi vào phá tan sự vô minh đó. Tại sao vậy?
Tại sao giác ngộ có thể chợt đến với người này còn người khác thì không? Con có thể tự thỏa mãn bằng những câu trả lời từ quan điểm nhận thức (Phật Pháp) của mình. Nhưng con không dám tin đó là sự thật. Con không tin rằng tất cả mọi tiến trình diễn biến qua thời gian là cái nhân của sự giác ngộ.
Khi sống trong vô minh, ta luôn tạo tác, sinh ra nhân quả. Nhưng giác ngộ lại không hề liên hệ, phụ thuộc vào sự nhân quả ấy. Chỉ là bỗng dưng ánh sáng tuệ giác chợt đến phá tan bóng tối vô minh, chẳng còn nhân quả.
Tại sao đối với người giác ngộ thì nó thật tự nhiên còn những người khác thì không thưa Thầy?

Ảnh minh hoạ.
Trả lời:
Không phải vậy đâu! Làm gì có chuyện "bỗng dưng được ánh sáng tuệ giác soi vào" mà "ngồi chờ sung rụng"!
Tuệ giác giống như mặt trời tự soi sáng, nên tuệ giác tự đến, không phải do ai nỗ lực tạo tác ra được. Tuy nhiên phiền não như những đám mây che khuất mặt trời, mây càng dày thì mặt trời càng bị che lấp, nên thật ra mặt trời vẫn vậy, nhưng không còn soi sáng được. Muốn mặt trời tuệ giác soi sáng thì phải không còn mây phiền não che lấp nữa mới được.
Tu học không phải là để tạo ra mặt trời tuệ giác, mà để loại trừ phiền não thì lập tức mặt trời tuệ giác soi sáng ngay thôi. Nhưng tất cả phiền não đều xuất phát từ cái Ta ảo tưởng, nên diệt trừ phiền não chỉ là diệt trừ cái ngọn, phải lật đổ tận gốc ảo tưởng về cái Ta thì phiền não mới không còn, tuệ giác tự hiện.
Việc tuệ giác xuất hiện có vẻ bất ngờ nên tưởng là "hoát nhiên" bất chợt. Bản ngã lại tưởng rằng do công phu tu tập của mình mà có tuệ giác nên mới rơi vào nhân quả, thời gian. Khi tuệ giác tự nhiên xuất hiện thì quá ngạc nhiên bất ngờ nên mới gọi là "hoát nhiên giác ngộ"!
Mặt trời tuệ giác chiếu sáng không phải là kết quả của nhân diệt trừ cái Ta ảo tưởng. Quả của diệt trừ này là không còn mây phiền não che lấp nữa mà thôi. Tuy nhiên, phá vỡ ảo tưởng về cái Ta cũng chính là việc của tuệ giác chứ không phải là thành tựu của ai khác.
Đó là lý do tại sao các vị thiền sư nói "Chân giác vô công" vậy...
Nguồn: trungtamhotong.org
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn


Niệm Phật đúng nghĩa chính là để chết đi cái ngã ảo tưởng luôn tìm cầu an lạc
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh
Kính bạch Thầy, "Say rượu thì cai rượu, còn say Đạo thì cai như thế nào ạ?" Con hỏi vậy vì có một người em say sưa tu pháp môn niệm Phật và gặp ai, thậm chí đang nhập thất cũng cố gắng liên hệ ra bên ngoài để kêu réo người này, nhắn gửi người kia phải đến đạo tràng em đang tu tập để được an lạc.

Cần có trí tuệ thì mới có thể từ bi
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh
Hỏi: Thưa Thầy, người có bồ đề tâm mãnh liệt mà trí tuệ chưa có thì có đưa đến sự giác ngộ hay không?

Sự sống bao hàm cả thường lẫn vô thường
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh
Thưa Thầy, quá trình sinh-trụ-diệt là điều hiển nhiên của vạn pháp mà Đức Phật gọi là vô thường, vậy vô thường là một quy luật, là sự thật thì nó cũng là thường rồi có phải không? Do quy luật "vô thường là thường" nên nó có tính tự ngã hay sao ạ?

Tại sao Phật giáo lại chia thành Bắc Tông và Nam Tông?
Hỏi đáp cùng Thầy Viên Minh
Kính thưa Sư con mới tìm hiểu về Đạo Phật, thấy đạo mình lại chia thành Nam Tông và Bắc Tông. Con thấy bên Nam Tông cũng là đệ tử của Phật, mà Bắc Tông cũng là đệ tử của Phật, ai cũng là đệ tử của Phật hết mà sao mình lại chia ra như vậy ạ?
Xem thêm