Không có gốc ân nghĩa, cây đời nào trổ được hoa chân thật?

Có người tưởng mình khôn, dùng lời ngon ngọt để tiếp cận, dùng lý trí để học đạo, dùng sự thông minh để tranh công. Nhưng đạo không mở ra cho những kẻ khôn lanh và có cả phần khôn lõi. Đạo chỉ hé cửa cho những tâm hồn biết cúi đầu và tri ân.
Vô ơn là một loại tật bệnh mà người mang nó không tự thấy. Họ cứ ngỡ mình tự do, mình ngẩng cao đầu.
Người gieo nhân vô ơn, rồi sẽ tự thấy mình lạc lõng giữa chính thế giới mình tạo ra. Không ai muốn ở cạnh người phản trắc. Không ai muốn đặt niềm tin vào kẻ từng trở mặt với người nâng đỡ họ. Và như vậy, họ sẽ cô độc và tự rơi rụng khỏi vòng tay của đạo lý, tình người và ân nghĩa.
Sự cô độc ấy không phải là không ai bên cạnh, mà là không còn gì trong tâm để nương tựa. Một cõi lòng trống rỗng bên trong, nơi tiếng vọng duy nhất là lời oán thán của chính họ về cuộc đời. Nhưng thực ra, cuộc đời chẳng làm gì họ. Chỉ là họ đã từng làm điều gì đó với chính ân nhân của mình và luật nhân quả đã ghi nhận.
Nên xin nhớ lấy một điều: Không có tâm thì học gì cũng chỉ là ngọn. Không có gốc ân nghĩa, cây đời nào trổ được hoa chân thật?
Hãy sống cuộc đời đạo đức để đền đáp mọi ân nghĩa trong cuộc đời
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngTình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.
Thân này thật sự là khách trọ
Phật pháp và cuộc sốngCó thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.
Một mảnh đời
Phật pháp và cuộc sốngHôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.
Hành hương trần thế
Phật pháp và cuộc sốngChúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.
Xem thêm














