Làm thầy mới hiểu lòng thầy
Nó vẫn nhớ như in một ngày mùa hạ năm ấy, 27-5-1999, đứa trẻ ấy được mẹ dẫn lên chùa cầu pháp để xuất gia – thân hình gầy gò, đen đuốc, còn lấm ít bùn đất vì ham chơi, ấy mà mới đó đã tròn 20 năm ở chùa rồi. Nó cũng đã làm thầy.
>>Những câu chuyện Phật giáo hay nên đọc
Năm tháng trôi qua, bao nhiêu muộn phiền với đòn roi dạy dỗ đủ cả. Nó vẫn ở đó, với chúng huynh đệ, buồn vui sầu khổ ít nhiều nó cũng được nếm trải. Ai hỏi nó có nhớ mẹ không? Nó chỉ cười mà không nói. Vì nó biết, mẹ nó luôn ở mãi trong trí nó mà không hề phai nhạt.
Dòng thời gian lặng trôi, càng lớn nó càng ý thức được cuộc đời, nó dần dà quen với cuộc sống thiền môn. Những lúc bị đòn roi nó chỉ muốn về nhà ôm mẹ, nhưng khi bắt gặp được ánh mắt “lạnh lùng” và “nước mắt” của mẹ, nó lại đành thôi.
Ở chùa, thầy nó dạy cho nó được nhiều thứ lắm, mà nó chẳng để tâm đến thứ gì. Ăn, ngủ, đi học, tụng kinh và trốn… chơi game. Dần dà nó cũng trở thành “game thủ”. Những đòn roi từ đây cũng ngày càng nhiều lên.
Tác giả với 2 chú tiểu xuất gia.
Từng lớp người vào xin xuất gia, rồi từng lớp người ra đi, mỗi lần như vậy, sư phụ nó trầm ngâm trên phòng suốt 3 ngày không thấy dùng bữa, chắc thầy nó buồn lắm, vì tâm huyết thầy đã đổ hết vào chúng đệ tử – thương thầy mà không dám nói ra.
Đợt đó, vì bất mãn, nó quyết chí ra đi, chờ lúc tụng kinh xuống, thầy nó đang thiền hành ngoài sân, nó lạy thầy nó một lạy, cất bước ra đi. Đi được một đoạn ngoái lại, thầy nó cũng không hề nhìn theo nó. Cứ thế nó bước đi…
Và khi nó trở về, thầy đã dang cánh tay ôm trọn nó, để nó có thể tiếp tục làm đệ tử của mình. Thầy nó không muốn mất thêm một người đệ tử, và nó cũng chẳng muốn mất đi người thầy bao năm dạy dỗ. Quan trọng hơn cả, người thầy ấy với nó còn hơn hẳn một người cha.
Từ đó, nó nỗ lực học tập, không ngừng học hỏi, không ngại đường xa, thậm chí có lúc đi học ăn uống còn không đầy đủ. Nhưng dần dà nó cũng gặt hái được ít nhiều thành công, và chắc có lẽ đấy cũng là niềm tự hào của thầy nó. Và lần này nó lại lạy thầy để tiếp tục bước đi…
Không phải lạy một lạy để bỏ đi như lúc trước, mà nó được về một trụ xứ , được làm thầy đúng nghĩa, được làm sư phụ…
Ở chùa, nó có hai chú đệ tử nhỏ, cùng với hai con chó con… Mọi việc Phật sự, dạy dỗ chúng điệu nó đều rất nỗ lực. Nó như trở thành một con người khác – chín chắn và bản lãnh hơn.
Đến giây phút này, nó hiểu được cảm giác thầy nó năm xưa không quay lưng lại nhìn nó, bởi thầy không nỡ và không thể kìm nén được cảm xúc.
Sư phụ! Hôm nay con đã hiểu ra được gánh nặng của hai từ thiêng liêng đó. Con đã hiểu bao nhiêu năm nay, thầy đã cho chúng con rất nhiều thứ, kể cả cuộc đời của thầy, thầy luôn vị tha và bao dung tất cả những điều sai trái của con. Chính hôm nay, con cũng được gọi hai từ sư phụ, con mới hiểu hết lòng thầy. Thời gian cứ trôi, ngày xưa sẽ không thể quay về, và nếu có được trở về ngày xưa đó, con chỉ mong không bao giờ lớn, để ở bên thầy cho cuộc sống bớt chênh vênh.
Nguyên Hiếu
(Chùa Quy Thiện, Hải Quy, Hải Lăng, Quảng Trị)
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














