Mẹ ơi, con mất mẹ thật rồi...
Con còn mẹ như trăng sáng đêm rằm, ai còn mẹ xin chớ làm mẹ khổ, khi mẹ không còn nữa như đêm tối không trăng. Chúng ta đi khắp cả thế gian này không ai có thể tốt bằng mẹ được, chính mẹ là người đã phát nguyện xuất gia để mong con qua cơn bạo bệnh, một lần nữa mẹ là người đã giúp tôi vượt qua cạm bẫy cuộc đời để gặp được Tam Bảo. Cho nên ơn mẹ khó đáp đền, ai bây giờ còn mẹ là cả một phước báu to lớn. Vì sao? Vì còn có cơ hội để cung kính, hiếu dưỡng, báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của hai đấng sinh thành, nhất là công ơn mẹ.
Được tin mẹ hết khả năng sống mà chỉ còn chờ ngày chết trong nay mai nên tôi xin thầy về thăm mẹ gấp và cùng đi có chư huynh đệ pháp lữ Thiền môn, chúng tôi đến chùa Giác Ngộ trước đó 10 phút khi mẹ được chuyển về. Theo lời yêu cầu của mấy đứa em nhờ quý thầy tụng cho một thời kinh Dược Sư để cầu mẹ tai qua nạn khỏi. Trong khi đang tụng mẹ tôi khóc hai lần và mở mắt ra nhìn quý thầy, lúc này hai chân mẹ tôi tím và lạnh ngắt, sắc mặt tái nhợt.
Tôi nói với mẹ: “Con là Phổ Giác cùng quý thầy ở Thường Chiếu về thăm mẹ, đồng nguyện cầu hồng ân Tam Bảo gia hộ cho mẹ thân tâm luôn được sáng suốt, chính niệm tỉnh giác để nghe quý thầy tụng một thời kinh Dược Sư, mong mẹ thính pháp nghe kinh. Nếu mẹ đủ khả năng thì nương vào lời kinh tiếng kệ mà vượt qua bệnh tật để tiếp tục tu hành. Nếu không đủ sức thì nhiếp tâm niệm Phật nhờ sự hộ trì của Tam Bảo mà mau về cõi Cực Lạc Phật A di Đà”. Tôi chỉ nói như thế và thầm nguyện như thế, mong mẹ sáng suốt chọn lựa. Như hiểu được lời tôi nên mẹ hai dòng lệ tuôn rơi.
6 đêm 5 ngày trôi qua, vào lúc 12 giờ 50 phút ngày 20 tháng Giêng, trước khi trút hơi thở cuối cùng mẹ tôi mở mắt ra nhìn mọi người lần cuối và an nhiên ra đi. Khỏi cần coi ngày chúng tôi thống nhất 10 giờ sáng cùng ngày tẫn liệm nhập quan, đến 8 giờ sáng ngày 22 làm lễ di quan hỏa táng tại Bình Hưng hòa Tp.HCM. Vào lúc 9 giờ sáng cùng ngày, nhìn mẹ lần cuối tôi không kiềm nổi xúc động nên đã khóc nghẹn ngào hết nửa tiếng đồng hồ. Chiều ngày 21, đoàn sư cô Hoa Viên Thường Chiếu hơn 15 người đã đến tụng cho mẹ tôi một thời kinh để trợ tiến.
Tôi cầm micro mà khóc nức nở không thể nào kiềm được khi nhớ lại hình ảnh mẹ được xuất gia cùng tu học với mấy cô mà giờ đây mẹ đã sớm ra đi. Khi mẹ mất hai lần tôi khóc thét mà không cách nào kiềm được, tôi được sinh ra là nhờ mẹ và được sống trở lại lần thứ hai, thứ ba cũng là nhờ mẹ. Ơn này biết đến bao giờ tôi mới có thể trả hết nên tôi phải khóc và tôi mãi mãi sẽ khóc bởi tôi bây giờ đã không còn mẹ nữa.
![]() |
| Ảnh minh họa (Nguồn: Internet) |
Tôn giả nhìn cảnh mẹ đói khát nhưng không cách nào cứu được bèn trở về bạch Phật: “Mẹ con bị như vậy do không biết tin kính Tam Bảo, lại hay làm điều tà vạy, tham lam, bỏn sẻn, ích kỷ nên mới bị đọa lạc vào chỗ khốn cùng. Kính bạch đức Thế Tôn từ bi chỉ dạy cách nào để mẹ con thoát khỏi cảnh đói khát khốn khổ vô cùng?” Phật dạy: “Nhân mùa an cư kiết hạ của Chư tăng, ông hãy làm lễ cúng dường Trai Tăng, nhờ sức tu hành của đại chúng có thể làm mẹ của ông thức tỉnh, buông xả tâm bỏn sẻn, ích kỷ mà hướng về Tam Bảo một lòng ăn năn sám hối, xả bỏ tâm xấu ác”. Tôn giả nghe lời Phật dạy nên đã cứu được mẹ thoát khỏi cảnh đói khát khổ sở và vô số quỷ đói khác cũng được chuyển nghiệp mà đến cảnh giới tốt đẹp hơn.
Con còn mẹ như trăng sáng đêm rằm, ai còn mẹ xin chớ làm mẹ khổ, khi mẹ không còn nữa như đêm tối không trăng. Chúng ta đi khắp cả thế gian này không ai có thể tốt bằng mẹ được, chính mẹ là người đã phát nguyện xuất gia để mong con qua cơn bạo bệnh, một lần nữa mẹ là người đã giúp tôi vượt qua cạm bẫy cuộc đời để gặp được Tam Bảo. Cho nên ơn mẹ khó đáp đền, ai bây giờ còn mẹ là cả một phước báu to lớn. Vì sao? Vì còn có cơ hội để cung kính, hiếu dưỡng, báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của hai đấng sinh thành, nhất là công ơn mẹ.
Thích Đạt Ma Phổ Giác
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Để mẹ nói, còn mình giữ tâm an
Phật giáo thường thức“Cứ để mẹ than phiền. Còn con, con sẽ không dao động”.
Cách nhận biết ma chướng trên đường tu
Phật giáo thường thứcNay chúng ta bắt đầu học Phật, những điều gây chướng ngại cho chúng ta rất nhiều. Chúng ta muốn đến đây nghe kinh, nhưng bạn thân của quý vị gọi điện thoại hẹn sẵn, khiến cơ hội của quý vị bị phá hoại. Đó là gì? Ma chướng đạo.
Nghiệp chứa ở đâu?
Phật giáo thường thứcMột lần nọ, vua Milanda hỏi Đại đức Nāgasena rằng: “Bạch Ngài, Ngài có thể chỉ cho tôi biết Nghiệp chứa đựng ở đâu không?”.
Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!
Phật giáo thường thứcViệc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.
Xem thêm















