Món quà tu tập
Mẹ ơi. Con còn nhớ như in ngày con lạy mẹ xuất gia, mẹ đã khóc rất nhiều. Mẹ thương đứa con thơ từ đây vắng mẹ, xa mái ấm gia đình để bước trên con đường “xuất trần thượng sĩ” - theo giáo pháp của Như Lai.
Con hiểu cảm xúc đó và thương mẹ. Con cũng hiểu hành trình mình đi là khác biệt số đông bên ngoài.
Thật vậy, những bước đường con đi sẽ chẳng đưa con đến với thành công hào nhoáng nhưng con tin sẽ tìm thấy được niềm vui trên mỗi chặng đường. Và, thương cha, thương mẹ mà lòng con luôn tâm niệm dùng đạo hạnh của người xuất gia để cảm hóa, hướng cha mẹ quy kính Tam bảo, cùng vào con đường tu niệm và giải thoát. Con biết, báo hiếu còn là làm cho cha mẹ thấy con đường sáng để đi, giải thoát khỏi khổ đau nơi cõi Ta-bà này.
Khi hiểu đạo, con biết mẹ vui vì con đã chọn đúng con đường tu tập, lánh xa phiền não - tìm thấy bình an, vững chãi cho tâm hồn.
Mẹ ơi! Con biết đời người là vô thường, con người sống ở đời như bơi trong biển khổ muôn nẻo luân hồi. Thực sự, đời người không ai tránh khỏi những khổ đau của tham, sân, si vì khi sinh ra là đã khổ rồi. Những giả danh, những sắc tướng đều là cái mong manh giả tạm, tấm thân này chỉ như hạt sương trên đầu cỏ ban mai.
Vì vậy con đi tu, con xin lấy niềm vui chung của mọi người làm niềm vui của bản thân.
Con mong cha mẹ chăm làm việc thiện, tránh làm việc ác vì nhân quả chẳng phải hiện rõ ngay trong kiếp người. Mong mẹ cũng cùng bước trên con đường Chánh pháp để tránh xa những phiền não cuộc đời.
Con cảm ơn cuộc đời vì con thật may mắn, còn được cài lên ngực mình một bông hoa hồng đỏ thắm mỗi độ Vu lan về. Đối với con, mẹ là bông hoa đẹp nhất.
Tháng Bảy, lại một mùa Vu lan nữa con xa mẹ. Khi tiếng chuông tỉnh thức ngân vang, khi lời kinh tiếng mõ thanh thoát cũng chính là lúc con đứng trước Tam bảo cầu nguyện cho cha mẹ và tất cả những đấng sinh thành trên thế gian luôn được an vui. “Mỗi đêm con thắp đèn trời, cầu cho cha mẹ sống đời với con”.
Cầu mong cho những người làm con không vì những danh vọng hư ảo trong cuộc đời mà quên đi bổn phận làm tròn chữ Hiếu, đánh mất chính bản thân mình. Đừng để một mai khi mất mẹ rồi mới giật mình khóc lóc, sẽ không có sự trả giá nào đau khổ hơn nỗi đau mất mẹ. “Còn cha còn mẹ thì hơn, không cha không mẹ như đờn đứt dây”.
Con tin, tình yêu Thế Tôn và lòng hiếu thảo sẽ là động lực thôi thúc con tu tập, hoàn thành sứ mệnh của người đệ tử Đức Phật. Đây cũng là món quà tỏ lòng hiếu hạnh con xin dâng lên hai đấng sinh thành, nhất là trong mùa Vu lan thắng hội đang dần về...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Truyện ngắn: Điều hạnh phúc nhất
Góc nhìn Phật tử 13:50 14/11/2024Bé Sony đã ngủ từ lâu. Nằm trên giường, môi con mím lại, chúm chím, trông đáng yêu vô cùng.
Mẹ là chính một kỳ quan
Góc nhìn Phật tử 16:30 13/11/2024Mẹ là vằng vặc trăng rằm/ Cho con ánh sáng soi thềm bóng đêm/ Mẹ là điểm tựa trước đèn/ Cho con tỉnh giấc ngủ quên giữa đường...
Tu tập đúng mang lại sự cân bằng và hài hòa cho gia đình
Góc nhìn Phật tử 11:20 13/11/2024Sự tu tập đòi hỏi một trái tim sâu sắc và ý thức nhạy bén để hiểu rõ về cân bằng giữa gia đình và phụng sự. Sự cân bằng này sẽ giúp người chồng và người vợ cảm nhận được sự liên kết mạnh mẽ giữa việc phục vụ xã hội và hạnh phúc gia đình.
Nhàn hạ đích thực
Góc nhìn Phật tử 20:08 12/11/2024Trong một buổi chiều mùa thu yên ả, khi ánh mặt trời dịu dàng rải xuống từng tia nắng ấm, tôi ngồi dưới bóng cây bồ đề trong sân chùa, lặng lẽ quan sát những chiếc lá rụng lác đác trên mặt đất.
Xem thêm