Sự khác nhau giữa chỉ trích và chỉ lỗi
Thường thì chúng ta rất hay nhầm lẫn hai cụm từ trên, trong bài viết này ta cùng phân tích để hiểu rõ hơn. Nếu khi chúng ta tu hành mà có được người chỉ cho mình cái lỗi, chỉ cho ta thấy được cái sai. Thì đó giống như là họ đang chỉ cho ta kho báu vậy. Vì sao thế ?
Vì báu vật thật sự của một người tu chính là viên dạ minh châu « Phật Tánh ».
Mà chúng ta muốn thấy được viên minh châu này hiển lộ thì ta buộc phải tẩy trừ những bụi bẩn, những bụi bẩn của tham, của sân và của si mê u tối, sai trái và tà kiến,....
Hay nói tóm gọn đó chính là những lỗi lầm của ta, những sự khiếm khuyết chưa được hoàn hảo khi chúng ta đang còn là người phàm phu.
Muốn đến được Thánh Vị thì quý vịphải không ngừng chỉnh sửa chính mình. Nhưng muốn sửa thì cần phải thấy được cái lỗi, thấy được những điểm sai trái.
Khi tu hành có nhiều lỗi thô thì ta thấy, nhưng có nhiều lỗi vi tế, nhỏ nhặt thì ta bị cái thói quen, cái nghiệp nó che nên ta sẽ không thấy. Nhưng người có trí tuệ hơn sẽ thấy, khi thấy họ chỉ lỗi chính là họ đang giúp ta hoàn thiện.
Quả báo của việc chỉ trích, nói xấu người khác
Tuy nhiên, khi quý vị chỉ lỗi để giúp bạn đồng tu hoàn thiện thì tránh rơi vào trường hợp là đang « Chỉ trích ».
Chỉ trích là gì?
Chỉ trích là chỉ ra lỗi lầm và sau đó phê bình, chê trách.
Thường thì với người không tu ít trí tuệ thì sự chỉ trích dễ bị kẹt trong sự tăng bản ngã, tăng sự ngạo mạn, thấy mình hơn người.
Và sự chỉ trích nhiều khi không phải để giúp người hoàn thiện, tốt đẹp hơn mà sự chỉ trích chỉ lộ vẻ sân giận, thiếu bình tĩnh, mất từ bi, thậm chí xem mình như là người giỏi, người hoàn thiện hơn.
Khi quý vị đang tu trong một môi trường nào đó và quý vị là người có trí tuệ hơn, khi thấy lỗi, thấy huynh đệ mình cứ sai phạm hoài mà không biết sửa đổi thì lúc đó hãy chỉ lỗi cho họ, nhưng đều phải dựa trên tinh thần từ bi, vô ngã, thương yêu, muốn huynh đệ mình hoàn thiện.
Chứ ta tránh trường hợp mà sự chỉ lỗi trở thành chỉ trích, để rồi bản thân ta lại tăng thượng mạn, gieo nghiệp xấu, bị tổn phước.
Còn về phía người bị chỉ trích thì quý vị làm họ đau buồn, lo rầu, thậm chí tự ái, hay nỗi sân giận, rồi oán thù, bỏ tu thì rất là đáng tiếc.
Do đó việc phân biệt được sự chỉ lỗi và chỉ trích là điều rất cần thiết và hữu ích với người đang tu.
Tóm lại:
Chỉ trích thường đi kèm với tâm chê bai, phê phán
Chỉ lỗi được khởi đi từ tâm lân mẫn, thương yêu..
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Lòng tin là tài sản tối thượng
Kiến thức 10:39 08/11/2024Trong các thứ tài sản, theo tuệ giác Thế Tôn, thì lòng tin là tối thượng. Quan niệm này kể ra cũng lạ nhưng nếu lắng lòng chiêm nghiệm lời Phật thì trực nhận rằng tài sản chỉ là cái đến sau, là kết quả của lòng tin.
Chính tín
Kiến thức 09:59 08/11/2024Theo tuệ giác Thế Tôn, đối với mọi quan điểm, tư tưởng nên thận trọng, chớ vội tin, cần hoài nghi và xét lại tất cả. Dù nghi ngờ là một trong những phiền não làm chướng ngại thánh đạo nhưng trong nhận thức, hoài nghi là một biểu hiện của trí tuệ vì "đại nghi tức đại ngộ".
Tứ vô lượng tâm: Bốn pháp thiền phát triển tâm từ bi hỷ xả
Kiến thức 09:15 08/11/2024Từ bi hỷ xả là những phẩm chất quan trọng của tâm Phật vốn có sẵn trong ta, tu tập, khơi dậy, phát triển tâm tứ vô lượng tâm là sống với tâm Phật, hoàn toàn thuận hướng giác ngộ giải thoát.
Trong họa có phúc
Kiến thức 20:00 07/11/2024Chuyện xảy ra khi Đức Thế Tôn ở tại tinh xá Trúc Lâm, liên quan đến một thầy Tỷ-kheo hoàn tục. Thầy vốn là đệ tử của Trưởng lão Ðại Ca-diếp, tuy đã đạt Tứ thiền nhưng một hôm đến chơi nhà ông chú làm thợ vàng, trông thấy nhiều đồ trang sức đẹp mắt liền sanh lòng tham luyến, bèn hoàn tục.
Xem thêm