Từ vụ việc ở chùa Bửu Quang nghĩ về vai trò của Giáo hội
Vụ việc ở chùa Bửu Quang quận Thủ Đức, Thành phố Hồ Chí Minh xảy ra là câu chuyện để lại nhiều bài học về công tác truyền thông, về phát huy vai trò của Giáo hội trong việc định hướng dư luận xã hội, công tác quản lý tăng, ni và tự viện...
Khi xảy ra sự việc, nếu càng né tránh thì thiện cảm mà dư luận xã hội dành cho Phật giáo sẽ càng suy giảm, dù bất kỳ vấn đề nào xảy ra chúng ta cũng đừng vội quy chụp cho các thế lực chống phá Phật giáo, vì chuyện đó thời nào cũng có, nhưng không có gì đáng lo.
Truyền thông luôn tuân theo những quy luật của truyền thông, sự thịnh suy của một tổ chức cũng vậy. Nên bình tâm và nhìn lại chính những khuyết tật của mình, hơn là tìm cách đổ lỗi cho sự chống phá.
Sự chống phá là có, xuyên tạc là có, nhưng với trình độ xã hội ngày nay, những trò đó sớm hay muộn cũng bị quy luật khách quan, trí tuệ đại chúng phát giác, vạch trần. Xin đừng lo.
Đức Phật đã dạy, tôn giáo vi diệu mà Ngài sáng lập thì không có thế lực nào có thể xuyên tạc, chống phá được. Chỉ có đạo Phật ở thế gian suy vong là do "sư tử trùng thực sư tử nhục", khi nào giới luật còn thì phật pháp còn.
Giới luật còn thì đạo Phật còn (ảnh chỉ mang tính minh họa) |
Theo chúng tôi, khi sự việc đã thành dư luận xã hội thì càng che dấu, càng gây ra những bất lợi cho Phật giáo. Khi che dấu hoặc im lặng cùng với thời gian sự việc có thể chìm xuống, nhưng uy tín và hình ảnh của Giáo hội sẽ không vì thế mà "nổi lên".
Trở lại vai trò và trách nhiệm của các Ban, của Giáo hội trong các nhiệm vụ cụ thể. Hiện tại, hoạt động của Giáo hội lấy phương châm "tự giác thì giác tha", tự nguyện hoạt động, tức là chưa có chế tài, (*), chưa có chế tài sẽ lấy đâu ra cơ sở pháp lý - công cụ để quy trách nhiệm của từng Ban chuyên môn và từng cá nhân phụ trách các chức trách trong tổ chức?
Tổ chức Giáo hội có liên quan đến nhân sự, liên quan đến sự tin kính của hàng chục triệu người, liên quan đến tiền tài và vật chất vô cùng lớn do đàn na tín chủ cúng, thí; liên quan đến chức danh, liên quan đến tài sản như các tự viện, đất đai....liện quan đến quan hệ tôn giáo với các tổ chức trong và ngoài nước. Tổ chức đó lại là tổ chức duy nhất kế thừa truyền thống Phật giáo Việt Nam như trong Hiến chương đã ghi.
Vậy mà đã 35 năm qua, Giáo hội là tổ chức quản lý bao trùm nhiều vấn đề như vậy nhưng chế tài để quản lý lại được xây dựng hết sức lỏng lẻo, nếu như không muốn nói là chưa có chế tài gì cả, chỉ mang tính chất "bình hoa, cây cảnh" như một số tổ chức không liên quan nhiều đến quyền lợi tinh thần và tài sản thì rõ ràng là bất cập.
Phân biệt giữa tổ chức khác với vai trò của của từng cá nhân, do vậy cách quản lý theo tinh thần "tự giác thì giác tha" không thể áp dụng trong trường hợp một tổ chức.
Câu hỏi đặt ra, nếu các đơn vị, cá nhân trong Giáo hội không tự giác thì ai tha? Dư luận xã hội có "tha" không? Quy luật "thịnh - suy" của đạo Phật có "tha" không?.
Hiện nay, Giáo hội có nhiều nhân sự đảm nhận các chức danh trong vai trò kiêm nhiệm, người thầy lãnh nhận học trò trong hoàn cảnh đó, lấy đâu ra thời gian để độ tu cho học trò? Thậm chí có người thầy hàng năm trời không gặp mặt học trò mà mình đã "độ", đã xuống tóc. Lý do, vì công việc quá bận. Thử hỏi việc "độ" cho người xuất gia như thế có còn nhiều ý nghĩa không?
Một loạt sự kiện mà dư luận báo chí đã phản ánh trong các năm vừa qua, có không ít sự kiện là sự im lặng của BTS Giáo hội các cấp, hoặc nếu không im lặng thì sự lên tiếng cũng chỉ "bắn chỉ thiên", mọi việc lại rơi vào "im lặng là kim cương" nhưng không phải kim cương là đá quý, mà "kim cương" là nếu làm cương quá, trò mà "già néo đứt dây" thì thầy cũng lâm nguy vì đủ thứ phức tạp.
Một khi chúng ta không thực sự giải quyết phần gốc của các vấn đề mà chỉ chạy theo dư luận, đối phó với dư luận hoặc né dư luận theo kiểu “mũ ni che tai” thì chắc chắn uy tín của Phật giáo sẽ bị ảnh hưởng là điều có thể khẳng định.
Hiện nay, Giáo hội Phật giáo Việt Nam đang tiến hành đại hội ở các cấp, tiến tới Đại hội toàn quốc vào cuối năm 2017, thiết nghĩ những ai có trách nhiệm với tiền đồ Phật giáo Việt Nam hãy nói thẳng, nói thật để xây dựng và góp ý với Giáo hội về đổi mới tổ chức, xây dựng khuôn khổ và có chế tài cụ thể thì lúc đó Giáo hội mới có đủ công cụ để thực hiện sự thống nhất quản lý trong chính tổ chức của mình.
Nếu không, việc thành lập thêm các Ban, Viện, thành lập đủ các BTS khắp các tỉnh/thành trên cả nước cũng mới chỉ giải quyết phần hình tướng của tổ chức, trong khi truyền thống vẻ vang của Phật giáo Việt Nam là ở nội lực cụ thể, ở từng hành động cụ thể có gắn bó bằng các việc làm cụ thể ích đạo, lợi đời, không phải ở các khẩu hiệu.
Chú thích:
Ban Tăng sự T.Ư Giáo hội ngày 7/10 đã có Công văn gửi Ban Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam các tỉnh, thành phố trực thuộc T.Ư về việc quản lý tăng, ni và phật tử, cư sĩ tu học tại các tự viện.
Ghi chú: Bài viết thể hiện quan điểm, góc nhìn nhận và cách hành văn riêng của tác giả, một cư sĩ Phật giáo sinh sống tại Hà Nội
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Sống Đẹp
Quảng Ninh "quản lý hòm công đức" và một góc nhìn!
Ý kiến – Diễn đàn 13:37 09/11/2018
Âm mưu phá hoại Phật giáo của Pháp Luân Công
Ý kiến – Diễn đàn 15:30 07/11/2018
Pháp Luân Công, một tổ chức ngụy trang Phật giáo, đã bóp méo giáo lý của Phật giáo. Cộng đồng Phật giáo phản đối việc đăng ký của Pháp Luân Công cũng là để làm sáng tỏ và bảo vệ Phật giáo chính thống thì lại bị buộc tội không coi trọng nhân quyền. Ai là kẻ vi phạm nhân quyền, phá hoại tôn giáo khác và ai mới là người bảo vệ tôn giáo chính thống?
Suy nghĩ đôi điều về sự cầu siêu và cúng thí thực
Ý kiến – Diễn đàn 15:10 11/10/2018
Cầu siêu là cầu mong siêu thoát, nghĩa là dùng phương pháp nào đó để giúp vong linh của người đã chết vượt qua khỏi cảnh khổ đau. Ý nghĩa thì như vậy, nhưng có siêu thoát được hay không, đây là vấn đề thuộc phương pháp siêu độ hay nói đúng hơn là Pháp thuật vi diệu nào đó mới siêu độ nổi vong linh người quá cố.
Nhà Phật có cấm đánh ghen không?
Ý kiến – Diễn đàn 05:15 09/10/2018
“Tinh tinh”... tiếng chuông tin nhắn vang lên. “Nhà Phật có cấm đánh ghen không mày?”, đọc tin cô bạn thân gửi mà tôi vừa thấy buồn cười lại vừa lo lắng. Tôi vội nhấc điện thoại hẹn gặp bạn ngay để hỏi thăm tình hình, phòng trường hợp bạn “giận quá mất khôn”.
Xem thêm