Vì sao ta ít khi an vui mà nỗi buồn lại cứ bám hoài trong tâm?

Có bao giờ tự hỏi: Sao một chuyện buồn lại nhớ hoài không dứt? Còn những điều vui thì vừa đến, đã vội trôi?


Vì sao ta ít khi an vui mà nỗi buồn lại cứ bám hoài trong tâm? 1
Ảnh minh họa. 

Buồn nương trên niềm vui mà biểu hiện, vui nương trên nỗi buồn mà lập thành

Sao những lời khiến ta tổn thương lại in sâu như vết khắc?

Còn những câu dễ thương, nhẹ nhàng thì chỉ lướt qua như cơn gió?

Không chỉ riêng ai.

Khoa học ngày nay cũng đã chỉ ra rằng: Con người có khuynh hướng tìm và lưu giữ điều tiêu cực nhiều hơn điều tích cực.

Nghe đâu có thị phi thì chú ý. Thấy ai sơ suất thì nhớ.

Người làm mình buồn thì ghi trong lòng mãi mãi.

Còn ai từng giúp mình đôi khi lại quên mất.

Nỗi đau dễ in hơn niềm vui. Lời mắng dễ nhớ hơn lời khen.

Và những điều làm ta tổn thương lại bám lâu trong ký ức như cái bóng không rời.

Nhưng điều này…Đức Phật đã dạy từ hơn 25 thế kỷ trước:

Tâm không được rèn luyện thì sẽ bị cuốn theo bất thiện pháp.

Cái gì mạnh, sốc, dính mắc tâm liền nắm lấy. Và hễ dính rồi thì khổ bắt đầu.

Cho nên, nếu muốn đời mình bớt nặng không cần đợi hoàn cảnh thay đổi, mà phải học cách đổi hướng vận hành của tâm.

Đức Phật không bắt ta “phải vui”.

Ngài chỉ dạy: Hãy an trú vào những pháp thiện.

Khi tâm đứng đúng chỗ thì tự nhiên sẽ an.

Còn tâm phóng theo bất thiện thì dù ở đâu, cũng là khổ.

Vậy làm sao để bất thiện không kéo ta đi?

Khi tâm bất thiện khởi phải biết quan sát.

Nếu không quan sát được thì dùng một trong những phương pháp sau để đối trị:

1. Thay thế suy nghĩ đưa tâm sang điều lành, nghĩ đến lòng từ, đến những việc mang lại an vui cho người khác.

2. Thấy rõ hậu quả nhìn thẳng vào kết quả khổ mà tâm bất thiện này sẽ gây ra.

3. Phân tích nguồn gốc soi kỹ xem tâm này do đâu mà khởi: do tham, sân, ganh, hay sợ hãi?

4. Không để ý đến nó coi như gió qua, không chặn cũng không đuổi, để nó tự tan.

5. Dứt khoát xả bỏ mạnh mẽ cắt đứt, như nhổ cỏ độc khỏi ruộng tâm, không để nó bám rễ.

Không ai sống mà không từng buồn.

Nhưng người có trí là người không để buồn ở lại lâu.

Biết buồn đang có mặt là đã bắt đầu tỉnh. Biết xoay hướng tâm là đã bước khỏi khổ.

Muốn đời mình nhẹ hơn thì đừng để bất thiện trú ngụ quá lâu trong tâm.

Mỗi lần thấy tâm bất an đừng mặc kệ. Phải thấy, phải soi, phải hành.

Vì tâm không được huấn luyện chính là nơi tích tụ mọi khổ đau.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Để mẹ nói, còn mình giữ tâm an

Phật giáo thường thức 11:07 21/11/2025

“Cứ để mẹ than phiền. Còn con, con sẽ không dao động”.

Cách nhận biết ma chướng trên đường tu

Phật giáo thường thức 09:03 21/11/2025

Nay chúng ta bắt đầu học Phật, những điều gây chướng ngại cho chúng ta rất nhiều. Chúng ta muốn đến đây nghe kinh, nhưng bạn thân của quý vị gọi điện thoại hẹn sẵn, khiến cơ hội của quý vị bị phá hoại. Đó là gì? Ma chướng đạo.

Nghiệp chứa ở đâu?

Phật giáo thường thức 08:01 21/11/2025

Một lần nọ, vua Milanda hỏi Đại đức Nāgasena rằng: “Bạch Ngài, Ngài có thể chỉ cho tôi biết Nghiệp chứa đựng ở đâu không?”.

Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!

Phật giáo thường thức 17:28 20/11/2025

Việc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.

Xem thêm