Biết yêu mình đủ, ta trở thành ngôi nhà ấm áp cho chính mình
Có những ngày ta lang thang giữa cuộc đời rộng lớn, tìm kiếm một ai đó, một điều gì đó để khỏa lấp nỗi trống trải không gọi thành tên trong tim. Ta kỳ vọng người khác sẽ mang đến yêu thương, sẽ bù đắp những chỗ khuyết thiếu, sẽ chữa lành những vết thương cũ kỹ mà ta chưa đủ can đảm tự đối diện.

Ta yêu như thể mình chưa từng vỡ nát. Ta trao đi như thể người khác phải có nghĩa vụ lấp đầy những khao khát trong ta. Và rồi, khi người đến cũng là lúc người rời đi, ta lại thấy mình trống rỗng hơn cả trước kia. Một lần, rồi nhiều lần như thế, ta mới bàng hoàng nhận ra không ai có thể cứu rỗi mình ngoài chính bản thân mình.
Yêu mình đủ, là hiểu rằng ta không cần ai khác phải lấp đầy khoảng trống ấy. Bởi khoảng trống đó không phải để lấp đầy từ bên ngoài, mà để chính mình ngồi xuống, an trú, chạm vào, thấu hiểu và yêu thương nó như một phần tự nhiên của đời mình.
Yêu mình đủ, là khi ta thôi đòi hỏi thế giới phải khiến ta cảm thấy trọn vẹn. Ta thôi trách móc người khác vì những thiếu sót của chính ta. Ta thôi kiếm tìm ai đó để đổ lỗi cho những đổ vỡ, những cô đơn, những chông chênh.
Yêu mình đủ, là khi ta nhận ra nỗi cô đơn không phải là kẻ thù, mà là người bạn trung thành, nhắc ta nhớ về chính mình. Mỗi khoảnh khắc ta ngồi trong im lặng, tựa như đang chắp vá lại những mảnh hồn rạn nứt. Từ đó, ta thôi gấp gáp tìm người khác để khỏa lấp, mà học cách làm bạn với chính trái tim mình.
Yêu mình đủ, là khi ta biết mỉm cười với những khuyết điểm, nhẹ nhàng với những vấp ngã, và kiên nhẫn với hành trình trưởng thành của bản thân. Không ai hoàn hảo, và cũng không ai có thể hoàn thiện ta ngoài chính nỗ lực yêu thương và chấp nhận mình từng chút, từng chút một.
Yêu mình đủ, là không cần ai công nhận ta mới thấy mình xứng đáng. Không cần ai ở bên cạnh ta mới thấy mình đủ đầy. Không cần ai an ủi ta mới thấy lòng mình an nhiên. Và nếu có ai đó đồng hành, đó là bởi cả hai đã tìm thấy niềm vui bên trong mình trước, chứ không phải vì thiếu vắng mà dựa vào nhau.
Khi yêu mình đủ, ta trở thành ngôi nhà ấm áp cho chính mình quay về. Không còn nỗi sợ bị bỏ rơi, không còn nỗi ám ảnh phải được yêu. Vì ta đã chọn làm người bạn đồng hành thủy chung nhất của chính mình trong từng phút giây, trong từng bước chân giữa cuộc đời này.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Nổi lửa bếp dã chiến 2, hỗ trợ 30.000 suất cơm mỗi ngày cho vùng bão Khánh Hòa
Phật pháp và cuộc sốngSáng ngày 24/11/2024, tại chùa Phước Điền (xã Diên Điền), bếp ăn từ thiện dã chiến thứ hai chính thức nổi lửa, sẵn sàng phục vụ bà con chịu ảnh hưởng nặng nề bởi bão lũ. Việc vận hành bếp thứ hai giúp nâng tổng công suất lên 30.000 phần cơm mỗi ngày trên địa bàn tỉnh Khánh Hòa.
Vì sao con người ai cũng ở trong trạng thái mê mờ?
Phật pháp và cuộc sốngCó lẽ bởi vì ngay từ khoảnh khắc ta cất tiếng khóc chào đời, ta đã được dạy cách nhìn ra ngoài trước khi biết nhìn vào trong. Ta học cách tìm kiếm sự công nhận của người khác trước khi biết lắng nghe tiếng gọi của chính mình.
Giàu đức hạnh sáng ngời
Phật pháp và cuộc sốngHãy đo người bằng nghĩa/ bằng cách họ sống đời/ không bằng vàng trong két/ hay từng lời trên môi...
Chợt thèm rau đắng nấu canh
Phật pháp và cuộc sốngCó những buổi sớm mùa thu thật nhẹ nhàng, khi nắng trải mềm như tấm voan mỏng trên mặt đất, làn gió đủ dịu để làm lòng tôi lắng lại, tôi bất giác nghĩ về quê. Quê tôi - nơi có những bờ tre rì rào như lời ru của mẹ, có dòng sông chở nặng phù sa, và có bóng dáng cha mẹ tảo tần suốt đời vì con cái. Chỉ cần khẽ nhắm mắt lại, kí ức như cuộn phim cũ ùa về, giữa muôn nghìn hình ảnh, tôi lại thèm đến cháy lòng món rau đắng nấu canh - món ăn bình dị mà thấm đượm miền ký ức tuổi thơ.
Xem thêm














