Có lúc thấy lòng đầy nghẹt, cần được khơi thông
Có bữa nằm dài, ngó lên trần nhà, thấy đời mình cũng lờ mờ y như cái bóng đèn ngủ, không tắt hẳn mà cũng không sáng rỡ.
Bao nhiêu chuyện dồn tới một lượt, công chuyện thì ngổn ngang, ráng chạy riết mà ngó lại thấy mình vẫn dậm chân tại chỗ. Rồi sanh quạu với chính mình, ủa, mình làm dữ vậy rồi rốt cuộc có ra cái gì không? Có đi đúng đường không, hay chỉ đang cắm đầu lủi đại vô một con hẻm cụt?
Mà chắc ai cũng có những ngày như vầy. Những ngày thấy lòng trống trơn, thấy mình hì hục bơi mà nước cứ xiết ngược, thấy người ta qua mặt hết trơn, còn mình thì cứ lụm cụm ở phía sau. Nghĩ tới cái tuổi này mà vẫn chưa ra ngô ra khoai, lại thấy tủi thân. Nghĩ tới chuyện đã bỏ ra bao nhiêu công sức mà vẫn chưa thấy thành quả, lại thấy nản lòng. Thấy người ta tới đích rồi, còn mình vẫn quẩn quanh như con nước luân phiên mùa hạn, chực trôi đi mà không biết trôi về đâu. Rồi bắt đầu tự hỏi, rốt cuộc mình có đi đúng đường không, hay chỉ đang loay hoay làm chuyện vô ích?
Nhưng thiệt tình, đời người đâu phải cuộc đua. Sông chảy dài vậy mà đâu có khúc nào giống khúc nào. Nước có bữa chảy xiết, cũng có bữa êm ru, đâu phải khúc nào cũng ầm ầm như nhau? Có khi mình chậm một chút, nhưng chậm mà chắc, chậm mà vững. Lúa ngoài ruộng đâu phải cứ sạ xuống là ngày mai cắt được. Phải qua bao nhiêu mùa nắng, bao nhiêu trận mưa dập, rồi mới trổ bông.

Đâu có ai đo giá trị của một đời người bằng một, hai ngày dông bão?
Vậy nên, bữa nay mà mệt quá thì thôi, nghỉ chân. Ngồi lặng chút, thở cái coi. Đừng có ham chạy riết, tới hồi kiệt sức rồi quỵ xuống giữa đường. Tại sao cứ phải nhất định tới đích cho lẹ? Mình có quyền đi chậm, có quyền sai, có quyền rẽ ngang rẽ dọc một chút. Hổng lẽ đời mình phải chạy đúng một lối thẳng băng mới chịu sao?
Có bữa thấy đời mù mịt, nhưng ai biết được, có khi qua hết khúc này là bầu trời xanh mở ra. Mình không cần phải lúc nào cũng mạnh mẽ, cũng hừng hực khí thế. Đôi khi, cho mình một ngày để lặng thinh, một ngày để không ráng gồng, cũng là một cách để đi tiếp.
Chậm một chút cũng đâu có sao. Bỏ ra vài ngày không làm gì cũng không có nghĩa là mình bỏ cuộc. Đôi khi, đứng yên một chút cũng là một cách để đi tiếp.
Đừng vì thấy mình chậm hơn người ta mà nôn nóng. Đừng vì thấy người ta tới trước mà tự làm mình đớn đau. Đời không có bản đồ sẵn, mỗi người một đường đi, có ai giống ai nào giờ? Có khi quẹo một khúc cua, tưởng như lạc lối, hóa ra lại dẫn mình đến một chỗ đẹp hơn mình tưởng.
Cho nên, cứ để mình thở một chút, chớ ép mình phải mạnh mẽ hoài. Mây trên trời có khi trắng, có khi xám. Mình cũng vậy thôi. Có bữa vui, có bữa buồn, có bữa thấy đời sao mà nặng nề quá. Nhưng rồi sáng mai, mặt trời vẫn mọc.
Nhiền bận, cần chấp nhận rằng có mấy ngày mình cũng cần được 'thở' nè!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Giữ tâm ý trong sạch
Sống an vuiTrong đời sống con người, tâm (citta) hay ý (mana) đóng một vai trò hết sức quan trọng. Nó là chỗ phát khởi của muôn sự muôn việc ở đời. Sự đời tốt hay xấu, thiện hay ác, vui hay buồn, lạc hay khổ, tất cả đều do tâm ý tạo nên. Đức Phật, bậc thiện xảo về tâm và phương pháp điều tâm, dạy rằng ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo tác; nếu với ý ô nhiễm mà nói năng hay hành động thì theo đó khổ não sẽ phát sinh, như bánh xe lăn theo chân con vật kéo xe.
5 mẹo ăn chay giảm nguy cơ ung thư
Sống an vuiChế độ ăn chay cung cấp nhiều chất xơ, thêm món ăn từ đậu nành, đa dạng nguồn protein, góp phần giảm nguy cơ ung thư.
Đôi khi, giải pháp đơn giản chỉ là sự dừng lại
Sống an vuiKhông phải lúc nào mình cũng cần tìm một phương pháp phức tạp hay một lời dạy cao siêu cho mọi vấn đề. Đôi khi, giải pháp đơn giản chỉ là sự dừng lại.
Tâm lương thiện tỏa sáng, thơm người mà cũng ấm mình
Sống an vuiNgười có trái tim lương thiện thì dẫu trải qua mưa giông gió lớn, đi từ núi cao xuống vực sâu, thoáng gặp con người với những thái độ sống khác nhau, vẫn sẽ duy trì một trái tim kiên trì và thuần khiết. Họ bước qua hiện thực của đường đời, cảm hóa môi trường xung quanh, trân trọng bản thân, đối diện với giông bão bằng nụ cười bình thản.
Xem thêm














