Công đức chép Kinh Pháp Hoa, hóa giải được oan gia
Thấy chú dê ta đang gặm cỏ và lá một mình, Phan Quả đã hợp sức cùng bạn bè bắt dê trói lại, sau đó mang về nhà. Trên đường mang về, dê ta khiếp sợ kêu to làm cho Quả lo sợ chủ nó sẽ nghe thấy. Do đó, Quả bèn cắt đứt lưỡi dê.
Vào thời nhà Đường, trong kinh đô có một người họ Phan tên thường gọi là Quả. Lúc còn trẻ, nhờ biết chút võ nghệ, lại thêm có đức tính nhân từ, vì thế xin được một chân tiểu lại trong huyện đường. Do đó mà Quả có cơ hội chơi bời cùng các bạn đồng trang lứa.
Một ngày nọ, trông thấy một con dê do chủ của nó bỏ sót lại trên một bãi đất hoang. Thấy chú dê ta đang gặm cỏ và lá một mình, Phan Quả đã hợp sức cùng bạn bè bắt dê trói lại, sau đó mang về nhà. Trên đường mang về, dê ta khiếp sợ kêu to làm cho Quả lo sợ chủ nó sẽ nghe thấy. Do đó, Quả bèn cắt đứt lưỡi dê. Sau khi hành động xong, lại cho mình là có tài trí hơn người, xử lý tình thế hợp tình hợp lý.
Sau khi mang dê về nhà, Quả đã cùng bạn bè giết dê làm thịt, chè chén vui chơi với nhau thỏa thích.
Nào ai có biết, một năm sau đột nhiên Phan Quả phát hiện lưỡi của mình ngày một ngắn dần và teo lại, phát âm khó khăn và ngọng nghịu. Quả biết mình đã lâm bệnh lạ, bèn xin từ chức tiểu lại.
Mười công đức khi tu học theo Kinh Pháp Hoa

Song quan huyện Phú Bình lúc bấy giờ là Trịnh Dư Khánh tình nghi anh ta có điều gì hư ngụy và gian dối. Cho nên gọi đến khám xét thì mới hay lưỡi của anh không được bình thường, chỉ còn ngắn ngủn, nhỏ xíu. Quan huyện mới hỏi nguyên nhân, Phan Quả bèn dùng bút viết rõ mọi sự tình.
Ngay lập tức, quan huyện ra lệnh cho thuộc hạ làm phúc để hồi hướng cho dê. Ngoài ra, còn khuyên Quả chép kinh Pháp Hoa để tiêu trừ nghiệp chướng. Phan Quả nghe phát tâm thành kính tha thiết, giữ gìn trai giới, vì dê tu phúc. Sau một năm, thật ngạc nhiên, lưỡi của Quả từ từ bình phục như xưa.
Phan Quả vui sướng vạn phần, vội đem mọi sự tình trình lại cho quan huyện. Khi hay tin, vị quan huyện cũng vui mừng khôn xiết, lại còn thăng chức cho Quả. Viên quan huyện Trịnh Dư Khánh vốn là một người thanh liêm chánh trực, tiếng tốt đồn xa, ông được nhân dân khắp nơi ca tụng.
Vào năm Trinh Quán thứ chín, ông được triều đình thăng đến chức Giám Sát Ngự Sử. Đây là câu chuyện do ông kể lại nhằm giúp cho mọi người cùng chiêm nghiệm vì lý nhân quả trong cuộc sống hằng ngày.
Trích: Thương yêu sự sống
Tác giả: G.B. Talovick.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Pháp môn Tịnh độ ở Nam bộ Việt Nam
Nghiên cứuDo bối cảnh địa-lịch sử và địa-văn hóa đặc thù ở Nam bộ Việt Nam, đã xuất hiện khá nhiều hội đoàn, đạo giáo có thực hành pháp môn Tịnh độ so với các vùng miền khác trong cả nước; tuy nhiên, cho đến nay vẫn chưa có một tông phái Tịnh độ riêng biệt.
Tâm giải thoát là tiêu chuẩn duy nhất xác chứng một vị A-la-hán
Nghiên cứuTrong suốt lịch sử Phật giáo, hình ảnh bậc A-la-hán luôn là biểu tượng tối thượng của con đường giải thoát, là đích đến của Giới Định Tuệ, là cánh cửa mở ra Niết-bàn không còn tái sinh. Nhưng để hiểu đúng về A-la-hán, người học Phật phải vượt qua mọi lớp khái niệm vay mượn, mọi tưởng tri thần thoại, để trở về với chân nghĩa mà Đức Thế Tôn từng dạy trong các kinh tạng nguyên thủy.
Sự ra đời và hoạt động của Giáo hội Lục hòa tăng
Nghiên cứuSự ra đời của Giáo hội lục hoà tăng nhằm “duy trì nền tảng cổ truyền và thực hiện nền giáo dục Phật lý mà nghìn xưa đức Phật đã dạy.
Câu chuyện linh ứng khi niệm Quan Thế Âm Bồ tát
Nghiên cứuKhi còn ở trong nước, mỗi khi đi học rồi sau đó đi làm, con đều đi xe đạp, lên xe cũng chân trái đạp xuống Nam mô, chân phải đạp xuống A, chân trái Di Đà, chân phải Phật, cứ vậy vừa đi xe đạp vừa niệm Phật cho tới trường hay sở làm.
Xem thêm














