Hạt minh châu cho người sống
Khi nhận ra được cái rủi ro trong đời sống con người của chúng ta, thì chúng ta dứt khoát loại bỏ nó ra khỏi tâm thức ta, loại bỏ nó ra khỏi lời nói của chúng ta hàng ngày.
Sống chưa hẳn là hạnh phúc hay may mắn, thì chết chưa phải là rủi ro hay bất hạnh. Nếu ta sống mà trong đời sống của mỗi chúng ta, thiếu đi chất liệu của Hiếu và Kính, thì chúng ta sẽ trở thành con người bất hạnh ở trong gia đình, chúng ta sẽ trở thành người con, người cháu bất hạnh ở trong dòng họ của chúng ta và chúng ta sẽ trở thành con người vĩnh viễn bất hạnh ở thế giới loài người.
Cho nên ở nơi gia đình nào, ở nơi xã hội nào mà con người sống thiếu hai chất liệu Hiếu và Kính thì ở nơi gia đình đó, ở nơi xã hội đó có sự bất hạnh, có sự khổ đau và có sự đi xuống nơi cảnh giới thấp kém.
Thiếu chất liệu Hiếu và Kính là sống rủi ro, là sống bất hạnh, càng sống thì càng rủi ro, càng sống thì càng bất hạnh, càng sống thì càng đau khổ, càng sống thì càng thất vọng và một ngày đi qua đời ta là một ngày đẩy ta đi tới với thế giới địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh.
Thế giới địa ngục là thế giới dành cho con người thiếu chất liệu Hiếu và Kính, ở thế giới đó người ta muốn gọi tiếng Cha ơi cũng không được, muốn gọi lên tiếng Mẹ ơi cũng không được. Sống mà mất hết chất liệu Hiếu và Kính, thì sẽ sa vào cảnh giới của ngạ quỷ.
Cảnh giới đó là cảnh giới đói nghèo và trong cảnh giới đói nghèo đó là đói nghèo về tình cảm, đói nghèo về đức tin, đói nghèo tình cảm quý báu nhất đó là tình cảm Cha và Mẹ. Cho nên ai mà trong đời sống của họ thiếu đi chất liệu Hiếu và Kính, người đó sẽ vĩnh viễn đói nghèo, đói nghèo tình cảm và đói nghèo đời sống tinh thần. Tuy thân họ sống trong cung điện, nhưng đó là trá hình của loài ngạ quỷ đói nghèo.
Hãy sống cho thật đáng, để không uổng một kiếp người
Ở trong đời, ai mà sống thiếu chất liệu Hiếu và Kính, thì trước sau gì, họ cũng rơi vào thế giới của loài súc sinh, đó là cảnh giới mà không biết cha mình ở đâu, mẹ mình ở đâu, không biết quê hương xứ sở của mình ở đâu. Dù ở bên mẹ mà vẫn dày xéo mẹ, làm cho mẹ mình khổ đau, thì đó là cảnh giới của loài súc sinh.
Cho nên, ở trên đời, cái rủi ro lớn nhất của con người, cái bất hạnh lớn nhất của con người là rơi đi hai hạt minh châu Hiếu và Kính ở trong tâm hồn của mình, ở trong đời sống của mình, sống mà mất đi hai hạt minh châu Hiếu và Kính thì đó là một đời sống rủi ro và bất hạnh. Chết mà trong tâm hồn khô kiệt hai chất liệu Hiếu và Kính đó là một cái chết rủi ro, một cái chết bất hạnh, vì cái chết đó là cái chết lầm lũi đi vào cảnh giới của địa ngục, thế giới của nga quỷ, thế giới của súc sinh và chịu muôn vàn khổ đau, nên chết như vậy là chết khổ đau và bất hạnh.
Ở trong đời người nào có đủ hai chất liệu Hiếu và Kính, người đó là người may mắn, người đó là người hạnh phúc, người đó là người có đầy đủ phước đức.
Bởi vì Hiếu và Kính là hai hạt minh châu quý báu tạo ra phước đức cho chúng ta đời này và đời sau.
Hiếu và Kính là hai chất liệu quý báu, là hạt minh châu tạo ra phước báu cho ta trong cõi người, khiến ta sinh ra trong cõi người, ta sẽ có người cha thông minh đức hạnh, ta sẽ có bà mẹ hiền dịu, dễ thương đã hy sinh toàn bộ cho con. Nếu ta sinh lên cõi trời, thì cũng từ hạt minh châu đó mà phước báu chư thiên của chúng ta được sung mãn và nếu chúng ta bước vào cõi Thánh, cõi Phật cũng được thiết lập trên nền tảng của Hiếu và Kính. Không có vị Thánh nào bất hiếu mà trở thành Thánh cả. Không có vị Phật nào bất hiếu mà thành bậc Toàn giác bao giờ.
Cho nên sống mà có hai chất liệu Hiếu và Kính trong đời sống của mình, trong mỗi trái tim của mình, trong mỗi cử chỉ, trong mỗi hành động của mình, đó là đời sống cao đẹp, đời sống hạnh phúc, đời sống có ý nghĩa. Vì sao? Vì đó là có cơ hội tiếp tục thăng hoa của mình từ một điểm đến toàn thể, từ một điểm đến chỗ cao quý tột cùng. Và nếu ta chết là hình hài này rã đi, các yếu tố vật chất không còn đủ để cho ta hành hoạt. Nhưng nếu trong tâm thức ta có đầy đủ hai chất liệu Hiếu và Kính, thì tuy hình hài ta hư rã, nhưng ta vẫn hạnh phúc và may mắn, bởi vì ta có viên minh châu Hiếu và Kính trong tâm ta, trong nghiệp thức của ta, thì dù hình hài này có rã đi nữa, thì ta sẽ tiếp tục có một hình hài khác đẹp hơn, quý báu hơn, đầy đủ tướng tốt hơn. Vì sao như vậy? vì trong ta có hạt minh châu Hiếu và Kính.
Nếu ta có chết đi và bỏ ngôi nhà này đi nữa, thì ta sẽ đi đến ngôi nhà rộng lớn hơn, ta có bỏ quê hương này đi nữa, ta cũng sẽ đi đến một quê hương rộng lớn mênh mông hơn cao đẹp hơn, nơi đó có đấng Từ Phụ chăm sóc ta không những về đời sống vật chất, mà còn chăm sóc ta đời sống tinh thần; không những tạo điều cho ta đầy đủ phước báu một đời, mà còn có khả năng tạo cho ta phước báu nhiều đời. Phước báu ấy giúp ta có thể thăng hoa và phát triển đến chỗ viên mãn, đến chỗ y báo, chánh báo trang nghiêm như chưPhật.
Vì vậy chết mà trong tâm thức ta có hai hạt minh châu Hiếu và Kính, thì đó là cái chết vinh quang, cái chết đó là cao quý, chứ không phải chết là một sự rủi ro.
Vậy giờ đây tất cả quý vị trong tang quyến cũng như đại chúng có nhận ra được rằng, thế nào là sự sống rủi ro và cái chết rủi ro của con người chúng ta?
Thế nào là sự sống may mắn và hạnh phúc cũng như cái chết may mắn và hạnh phúc của con người chúng ta?
Khi nhận ra được cái rủi ro trong đời sống con người của chúng ta, thì chúng ta dứt khoát loại bỏ nó ra khỏi tâm thức ta, loại bỏ nó ra khỏi lời nói của chúng ta hàng ngày. Và khi ta ý thức được rằng, hạt minh châu làm đẹp đời ta, làm vinh quang đời ta, thì ta hãy ôm ấp nó, chăm sóc nó, phát triển nó, từ nơi một điểm của tâm hồn trở thành toàn thể của tâm hồn ta. Và từ nơi tâm hồn ta mà biểu hiện ra trong lời nói của chúng ta mỗi ngày, cho nên lời nói của chúng ta khi nào cũng hiển bày chất liệu của sự thương yêu, của sự quý trọng, của sự chân thật và nó sẽ chuyển tải ra trong hành động của mỗi chúng ta, để mỗi khi ta hành động là ta luôn nghĩ đến lợi mình, lợi người, lợi đời này và lợi đời sau, lợi cho ta ở thế giới này, mà còn lợi cho những người thân yêu của ta ở thế giới khác, chúng ta phải thực tập như vậy, sau khi chúng ta ý thức được thế nào là một đời sống có ý nghĩa, thế nào là một sống vô nghĩa, thế nào là một cái chết có ý nghĩa, thế nào là một cái chết vô nghĩa, cái chết rủi ro bất hạnh.
Chết có chất liệu Hiếu và Kính là thăng hoa cuộc sống và làm đẹp cho cuộc đời hiện tại và tương lai, cho nên quý vị đã dâng hoa lên cúng dường mẹ mình, chị mình, em mình, cô mình, dì mình, bác mình, thím mình, mợ mình… và những người thân yêu của mình bằng tất cả chất liệu Hiếu và Kính và quý vị cũng đã nói lên được tất cả những gì trân quý nhất, đẹp nhất đối với mẹ mình, đối với người thân yêu của mình đã qua đời và quan trọng hơn hết là có những đau buồn khi người thân qua đời quý vị đã nén được và biết chuyển hóa niềm đau của mình thành ra niềm hạnh phúc, biết chuyển hóa cái nhìn tầm thường của mình trở thành ra cái nhìn cao quý xuyên suốt mọi không gian, xuyên suốt mọi thời đại, cho nên việc thể hiện sự Hiếu Kính của quý vị là sự thể hiện Hiếu Kính một cách có ý nghĩa đối với chánh pháp, biết nén sự đau thương, biết nén sự sinh ly tử biệt, thành ra bồ đề tâm, trở thành ra đại nguyện, trở thành ra sự cầu nguyện cao khiết, đó là một việc làm có ý nghĩa.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ác nghiệp đã trót gieo, phải làm sao để ác báo không trổ ra?
Kiến thức 10:35 05/11/2024Mỗi ngày chúng ta đều gieo trồng những nhân thiện, ác lẫn lộn. Những nhân này tuyệt đối không hề mất đi, nó được lưu trữ trong tàng thức của chúng ta. Quá trình từ nhân đi đến quả đều cần phải có duyên. Vậy làm sao để tránh được duyên ác?
Đi về phía an lạc hạnh phúc
Kiến thức 09:20 05/11/2024Kinh Trường bộ ghi: Đường này đến an lạc giải thoát Niết bàn, chấm dứt khổ đau; Đường kia đến ưu phiền não loạn khổ đau trong sinh tử luân hồi, các người muốn đi đường nào?
Muốn mau lành bệnh
Kiến thức 07:03 05/11/2024Ai cũng biết Đức Phật ngoài mười hiệu tôn quý còn được xưng tán là Y vương, bậc thầy của các thầy thuốc trong việc trị liệu tâm bệnh của chúng sanh. Không chỉ chữa trị tâm bệnh, Đức Phật còn là một vị thầy thuốc đúng nghĩa chữa trị cả thân bệnh nữa.
Hãy từ bỏ những nghề tạo ra ác nghiệp
Kiến thức 19:30 04/11/2024Trong cuộc sống, mỗi người có một công việc, một nghề nghiệp riêng. Xét về phương diện tác nghiệp thì những nghề như đồ tể, đao phủ là những nghề tạo ra ác nghiệp, không có lợi ích cho tự thân ở đời này và đời sau.
Xem thêm