Khi cả ngàn người đi ngang qua đời ta
Khi nếm đủ những ngọt-đắng của tình đời, của lòng người, mới chợt hiểu ra, cả ngàn người đi ngang qua đời ta, cũng không bằng một người tình nguyện dừng lại, bỏ tất cả những niềm riêng chỉ để muốn cùng ta tháp tùng theo cuộc hành trình sương gió ngoài kia.
Trong suốt cả cuộc đời, kỳ thật sẽ có một vài người nguyện lòng vì chúng ta mà chấp nhận hy sinh, vì chúng ta mà đánh đổi nhiều thứ, vì chúng ta mà bỏ lại tất cả.
Họ tình nguyện cùng nắm tay ta, bước qua mọi thị phi, rào cản, xây dựng lại niềm tin vào tình người, dẫu biết lòng người nguội lạnh, dẫu biết lòng người đã có những vụn vỡ, những đổ ngã từ lâu. Có họ, ta nhận ra cuộc đời thật đắng cay, nghiệt ngã, nhưng sâu thẳm đâu đó vẫn có vị ngọt cho riêng mình. Có họ cùng xây dựng lại niềm tin, mới thấy rằng cuộc đời thật đáng sống.
Khi cả ngàn người đi ngang qua đời ta, mà tuyệt nhiên mình không chạm vào ai cả, không va vấp, không té ngã vào cuộc đời để tạo nên sóng gió cùng ai. Lúc đó ta hiểu rằng, duyên mình nó vậy, phận mình là phận sống an yên, nên cứ hoan hỷ đi tiếp đoạn đường thong dong, tự tại này.
Hãy chân thành để gieo tiếp những nhân duyên thiện lành

Và nếu cả ngàn người đi qua đời ta, rồi tạo ra nhiều giọt nước mắt và sự tổn thương, cũng không bằng chạm phải ánh mắt của một người, mà khi đối diện với họ, ta thấy mình đủ bình thản, đủ vững chải để về sắp xếp lại thật gọn gàng những bề bộn trong tâm, không để lòng hỗn độn, phức tạp giữa chênh chong của tình người đen bạc.
Khi cả ngàn người đi ngang qua đời ta, dành cho ta trăm ngàn lời hơn thua, sát thương tim ta bằng nhiều lời miệt thị. Thôi thì mặc người tạo nghiệp, hãy dành cho mình một nụ cười bình thản, rồi im lặng quay mặt bước đi. Tự nhũ lòng, đôi co, thua đủ cũng chẳng để làm gì, giữ gìn khẩu đức, để bản thân không rơi vào vực thẳm, hố sâu, tội lỗi muôn trùng.
Tự cho mình bình yên, cũng là trao tặng cho người chút lòng trắc ẩn. Hãy đấu tranh với chính lương tri của mình, để làm sao sống một cuộc đời thật tử tế, không tạo nghiệp bất thiện, đừng đấu tranh với người chỉ để dành giật hơn thua.
Dẫu ta thắng, người bại hay người thắng ta bại, tất cả cũng chỉ là cảm xúc bồng bột, nông nỗi ùa đến nhất thời, tội gì phải gây hấn, thù địch để tạo oan trái về sau. Oan oan tương báo, biết bao giờ mới tìm thấy cảm giác an nhàn trong cuộc sống!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Ký ức ngày khai giảng
Góc nhìn Phật tửSáng nay, ngày 5/9, trên đường đến cơ quan, tôi đi ngang qua một ngôi trường tiểu học. Tiếng trống lễ khai giảng vang lên xen lẫn tiếng nói cười rộn ràng của các em học sinh, âm thanh ấy không chỉ làm bừng lên nhịp sống khu phố, mà còn khẽ gõ nhịp vào trái tim tôi, khiến ký ức tuổi học trò bỗng ùa về như một dòng chảy bất tận.
Phận làm con đừng quên báo hiếu cha mẹ mỗi ngày
Góc nhìn Phật tửBáo hiếu cha mẹ không cần đợi khi trưởng thành, giàu sang mà có thể làm bất cứ khi nào. Bởi thời gian trôi qua, cha mẹ già đi, chúng ta nên yêu thương, chăm sóc cha mẹ từng ngày.
Xem thêm














