Thứ, 14/10/2024, 09:04 AM

Một đời mẹ trao

Tiếng gió mùa thu nhẹ nhàng thổi qua hiên nhà, những chiếc lá vàng rơi rụng lả tả, tôi ngồi bên bàn gỗ, lặng nhìn khung ảnh của mẹ. Khuôn mặt mẹ vẫn hiền hòa như ngày nào, ánh mắt ấm áp ấy như đang nhìn tôi với bao yêu thương vô hạn.

Trong lòng tôi trào dâng một nỗi xót xa, sự tiếc nuối không thể diễn tả bằng lời.

Ngày mẹ sinh tôi, tôi được nghe bà ngoại kể lại rằng, mẹ phải chịu bao đau đớn và hiểm nguy. Thân hình mẹ khi đó gầy gò, nhỏ bé, nhưng trong giây phút đau đớn nhất, mẹ vẫn cố gắng mỉm cười khi nghe tiếng khóc chào đời của tôi. Bà nói, “Đó là nụ cười đẹp nhất mà mẹ cháu từng có.” Mẹ đã phải gánh gồng trên đôi vai nhỏ bé những lo toan, khó nhọc để nuôi tôi lớn lên. Tôi biết, từng đồng tiền kiếm được từ việc làm thuê ngoài chợ, mẹ đều nhịn ăn, nhịn mặc, dành cho tôi từng miếng cơm, manh áo.

Một đời mẹ trao 1

Ảnh minh hoạ.

Tuổi thơ tôi lớn lên trong vòng tay mẹ, trong những đêm đông lạnh giá, mẹ luôn ôm tôi thật chặt, mặc dù chính mẹ không có lấy một cái áo dày để mặc. Tôi còn nhớ những ngày hè oi ả, mẹ quạt cho tôi ngủ, còn bản thân mẹ vẫn ngồi xoa dịu cơn đau lưng do làm việc quần quật suốt ngày. Mẹ luôn là người lặng lẽ, âm thầm hy sinh, chẳng bao giờ kể công hay mong đợi gì từ tôi.

Năm tôi đỗ đại học, mẹ khóc. Những giọt nước mắt của sự tự hào, nhưng cũng đầy lo toan cho tương lai của con. Mẹ bán đi chiếc xe cũ kỹ duy nhất, chiếc xe mà mẹ vẫn dùng để chở rau, chở củ quả ra chợ sớm. Tôi biết, mỗi đồng tiền mẹ dành cho tôi là sự đánh đổi từ mồ hôi và nước mắt. Nhưng khi đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng đó là trách nhiệm của mẹ, là điều tự nhiên mà mẹ phải làm.

Tôi lao vào cuộc sống mới, với những ước mơ và hoài bão của riêng mình. Trong suốt những năm tháng xa nhà, tôi quên đi những lá thư mẹ viết, những cuộc gọi dặn dò của mẹ. Chỉ đến khi cuộc sống đẩy tôi vào những khó khăn, tôi mới nhớ về vòng tay ấm áp của mẹ.

Ngày tôi ra trường, tôi trở về với tấm bằng đỏ, với một chút thành công trong tay. Tôi nghĩ, đã đến lúc tôi có thể báo đáp mẹ, cho mẹ những ngày tháng thảnh thơi, an nhàn. Nhưng, khi cánh cổng nhà mở ra, thứ đón chào tôi không phải là bóng dáng quen thuộc của mẹ, mà chỉ là một bàn thờ nhỏ với khói hương nghi ngút.

Tôi sững sờ, không thể tin vào mắt mình. Mẹ đã ra đi. Hàng xóm kể rằng, mẹ lâm bệnh đã lâu, nhưng không muốn tôi lo lắng nên giấu kín, chỉ âm thầm chịu đựng. Mẹ vẫn ngày ngày làm việc, gom góp từng đồng để gửi cho tôi. Cho đến khi sức tàn, mẹ cũng không muốn báo tin cho tôi biết.

Giờ đây, trước di ảnh của mẹ, tôi mới hiểu ra, cuộc đời này mẹ đã trao đi tất cả cho tôi mà chẳng hề mong nhận lại. Tôi đã không kịp nói lời cảm ơn, không kịp ôm mẹ lần cuối, không kịp đền đáp những gì mẹ đã hy sinh. Tôi chỉ còn biết ôm nỗi ân hận và xót xa, bởi tất cả những gì tôi có ngày hôm nay đều từ bàn tay gầy gò ấy, từ những giọt mồ hôi thầm lặng ấy.

Mẹ đã đi rồi, mang theo cả tình yêu vô bờ bến mà tôi chỉ nhận ra khi đã muộn.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

TIN LIÊN QUAN

Tuỳ bút: Bão ở quê xa

Góc nhìn Phật tử 10:00 19/11/2025

Nghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.

Nghĩ về những người Thầy

Góc nhìn Phật tử 07:27 19/11/2025

Xin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).

Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?

Góc nhìn Phật tử 10:08 21/10/2025

Ngoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.

Tâm sen giữa đời

Góc nhìn Phật tử 15:10 01/10/2025

Đời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.

Xem thêm