Mùa thị chín quê nhà

Góc vườn nhà bà tôi có một cây thị già. Thân cây xù xì, rêu phủ xanh, tán lá xòa rộng che kín một khoảng đất. Khi mùa thu đến, những quả thị chín vàng căng tròn treo lơ lửng như những chiếc bóng đèn, Hương thơm của chúng lan tỏa, khiến không gian làng quê trở nên yên ả và tràn đầy dư vị.

Tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi sáng chạy chân đất ra góc vườn lom khom nhặt từng quả thị rụng lẫn trong đám lá khô. Quả thị nào cũng được tôi nâng niu trên tay, rồi đưa lên gần mũi hít hà cái mùi thơm dịu ngọt. Bà tôi thường chọn vài quả đẹp, bà lau sạch rồi đặt trên mặt tủ, để cả căn nhà ngập tràn mùi hương của mùa thu.

Chiều xuống, dưới gốc thị, bà tôi lại ngồi đan rổ tre, còn tôi lắng nghe những câu chuyện cổ tích bà kể. Trong bao nhiêu câu chuyện, tôi nhớ nhất là câu chuyện cô Tấm hóa thân thành quả thị. Bà nhìn lên những quả thị chín vàng trên cây, giọng bà trầm ấm:

“Ngày xưa, cô Tấm hiền lành phải chịu nhiều oan ức, cuối cùng hóa thành quả thị để sống tiếp... Quả thị không chỉ thơm ngọt, nó còn giữ trong mình một linh hồn tốt đẹp. Cháu nhớ mà nâng niu đấy nhé!”.

Ngày nhỏ, câu chuyện cổ tích luôn khiến tôi tin rằng trong quả thị có cô Tấm đang ẩn mình chờ ngày bước ra. Có hôm bà lại dặn: “Quả thị chín vàng là nhờ vào kiên nhẫn đợi nắng, chờ sương. Nhờ vào trời đất, mưa thuận gió hòa. Người ta cũng vậy, muốn làm việc gì cũng phải nhẫn nại mới thành”. Câu nói giản dị của bà đã theo tôi suốt hành trình cuộc đời, như một lời nhắc nhở lòng luôn phải hướng về điều hay lẽ phải và phải sống tử tế.

Mùa thị chín quê nhà 1
Ảnh minh hoạ.

Lớn lên, rời quê lên thành phố, tôi vẫn bắt gặp những gánh hàng rong bày những quả thị chín vàng, nhưng mùi hương ấy không giống hương quả thị vườn bà. Nó thiếu nắng sương, thiếu giọng kể chuyện cô Tấm dưới gốc cây. Tôi chợt nhận ra rằng, hương thơm không chỉ đến từ quả thị, mà còn từ ký ức, từ tình thân đong đầy.

Mỗi lần trở về, tôi thường ngồi dưới gốc cây thị xưa. Cây đã già hơn, tán lá thưa hơn, nhưng vẫn ra quả và tỏa ra mùi thơm dịu ngọt như ngày nào. Nhắm mắt lại, tôi nghe như tiếng bà vọng về, gắn với bao kỷ niệm tuổi thơ. Có khi, chỉ một cơn gió thoảng qua cũng làm tôi ngỡ như bóng bà đang ngồi bên chiếc rổ tre, nụ cười hiền nở trên gương mặt có nhiều nếp nhăn đã in hằn theo năm tháng.

Giờ đây, tôi hiểu điều mình nhớ không chỉ là mùi hương của quả thị. Đó còn là tình thương của bà gửi gắm, là bài học kiên nhẫn từ câu chuyện cổ tích. Tất cả kết thành một hương vị dịu dàng, vương vấn, theo tôi đi suốt cả cuộc đời. Chính từ những điều nhỏ bé mà tôi giữ được mạch nguồn văn hóa quê hương, để dù ở nơi đâu, mỗi khi hương thị thoảng qua, lòng tôi lại tìm về chốn cũ.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Đừng hẹn đến già mới tu!

Phật pháp và cuộc sống 18:39 23/11/2025

Người xưa có thói quen, khi một người thân đau nặng, sắp tắt hơi thở cuối cùng thì đến sát bên tai thì thầm: “Phut-tho… Phut-tho… Phut-tho…” (niệm Phật).

Tăng Ni sinh Học viện PGVN tại Hà Nội hiến máu, ủng hộ lũ lụt

Phật pháp và cuộc sống 14:51 23/11/2025

Sáng 23/11, tại Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội (Sóc Sơn), hơn 500 Tăng Ni sinh đã hoan hỷ tham gia Ngày hội “Hiến máu cứu người - Hành Bồ-tát đạo” và đăng ký hiến mô, tạng nhân đạo năm 2025.

Thương bà con mình lắm...

Phật pháp và cuộc sống 14:32 23/11/2025

Mấy ngày nay miền Trung với Tây Nguyên oằn mình trong lũ, nước lên nhanh và thiệt hại thì không biết nên nói làm sao cho hết…

Người dân ở xã Hòa Thịnh kể chuyện leo lên bàn thờ Phật tránh lũ

Phật pháp và cuộc sống 13:21 23/11/2025

Khi lũ dâng cao ở Hòa Thịnh (Đắk Lắk), hàng trăm người dân kéo vào chùa Long Quang trú ẩn. Nước ngập hơn 1 mét trong chánh điện, có phụ nữ mang thai bám trụ suốt đêm chờ cứu hộ.

Xem thêm