Mùa thu hoa cúc
Một hôm đến chơi nhà bạn văn, dẫn dụ thế nào lại bàn về hoa cúc. Bao chuyện ly kỳ bạn kể, không bằng nhúm ký ức tôi những ngày quê mùa được thấy cúc nở trước sân.
Nhìn cái màu vàng ươm long lanh sương sớm, cha tôi bảo tựa đóa mặt trời. Dẫu chưa hình dung hết lời ví von của cha, tôi vẫn nhận thấy màu vàng ấm cúng ấy lan tỏa khắp nơi. Hoa cúc tựa người thân mỗi khi thu về với gió se lạnh, với áo len đủ màu đến lớp. Cô bạn gái yêu hoa cúc lúc nào cũng nâng niu áo vàng, nâng niu câu thơ học trò: “Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc, áo nàng xanh anh mến lá sân trường...” của Nguyên Sa đẹp đến lạ lùng!

Quả thật, hoa cúc như những đóa mặt trời nho nhỏ. Màu vàng không kiêu sa, không kiểu cách, nhưng mỗi lần nở là rưng rưng vàng khiến lòng người chợt thấy nhớ nhung. Và mùi thơm hoa cúc chỉ thoảng hương giản dị nhưng đằm sâu. Thứ đằm sâu len lỏi vào ký ức bắt người ta phải bay bổng, yêu thương êm đềm...
Rồi gió ngọt ngào lay động bên thềm, len vào cửa sổ cô học trò ngày xưa mơ mộng có tên là Hoàng Cúc. Cũng cái tên ấy đi vào cuộc tình Hàn Mặc Tử ở thôn Vĩ Dạ của miền thi ca trắc trở. Tuy nhiên, cô bạn học trò ngày xưa của tôi chỉ là đơn mộc thôi, có chút thi ca chăng chỉ là những cảm xúc nhỏ nhoi của một thời yêu đương dưới mái trường huyện thị. Ngày nọ, cha yêu hoa cúc. Mẹ đã trồng hoa cúc đầy vườn. Tình yêu này bắt nguồn từ bà nội tôi, sinh trưởng ở một làng quê nghèo, đất cằn sỏi đá. Bà thường gánh hoa mỗi độ trăng rằm lên chùa cúng Phật, còn lại bán cho khách thập phương lấy chút tiền còm cõi đắp đổi qua ngày. Vì vậy mà mỗi lần giỗ bà, không thể thiếu lọ cúc vàng tươi thắm. Tôi ngẫm hồn bà đã nhập vào hoa về quanh nhang khói, cháu con cảm thấy ấm lòng ấm dạ vô cùng. Bây giờ lưu lạc nhiều nơi, cô bạn nhỏ chỉ còn là một chấm mờ trong tôi. Nhưng mỗi lần gió thu nông nổi, nhớ cô bạn ngày xưa tôi thường ngồi bên hoa cúc, đọc câu thơ của Nguyên Sa như một lời tình cũ đã xa.
Những đêm mưa to gió lớn hoa cúc vật vã bên hè, tôi thường mơ giấc mơ đầy hoa cúc nở, vàng óng cả bầu trời.
Ngày nay các loại cúc ngoại nhập rất nhiều, cúc Tây cúc Nhật rất đẹp và sang. Nhưng tôi vẫn thấy yêu một loại cúc thuần Việt quê mùa, có hồn, có khí phách mọc ở vùng quê âm thầm vấn vít. Mỗi lần ngắm hoa cúc, vẫn cái nhìn ngày xưa khiến tôi mãi tự hỏi tại sao lùm hoa cúc giản dị đến vậy, lá răng cưa nhỏ nhoi đắng nồng đến vậy lại có thể bật nở những đóa vàng tinh khôi say đắm lòng người. Tôi cho rằng màu hoa cúc là màu vàng quê hương ngọt ngào, đằm thắm và thanh bình đến kỳ lạ trong mỗi độ thu về the thắt...
Và bây giờ lần giở trang quá khứ, tôi mới biết hoa cúc được người xưa xếp vào hàng tứ quân tử “tùng, cúc, trúc, mai”. Hóa ra hoa cúc thanh cao đến vậy mà tôi nào hay. Trần Nhân Tông, Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến đều chọn hoa cúc làm bạn. Và hoa cúc trong thơ các cụ đã trở thành bất tử với thời gian. Còn tôi chỉ yêu hoa cúc với một lý do thật giản dị, bởi cái màu vàng ấm cúng ấy lan tỏa khắp ký ức tôi làm thành nỗi nhớ rưng rưng...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
Dành cho bạn
Một mảnh đời
Phật pháp và cuộc sốngHôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.
Hành hương trần thế
Phật pháp và cuộc sốngChúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.
Hạnh phúc thật sự không nằm ở điều kiện bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngSống chết thật ra chẳng có gì là quan trọng cả. Mọi người thường sợ chết, nhưng thử nghĩ xem: chết rồi có mất đi đâu? Chắc chắn là tái sinh thôi.
Người Phật tử đối diện với thất bại ra sao?
Phật pháp và cuộc sốngTrong đời sống, thất bại là điều không ai tránh khỏi. Có người thất bại trong công việc, có người vấp ngã trong tình cảm, có người gặp những biến cố tưởng chừng vượt quá sức chịu đựng.
Xem thêm














