Mười năm của mẹ
Thân người tạm bợ mong manh/ Sóng đời xô đẩy, lênh đênh kiếp người/ Mười năm đầu, thuở thiếu thời/ Sương không bến đậu. Mỉm cười trời cao.

Mười năm tiếp nối là bao
Chuyện duyên, chuyện kiếp, lao đao tâm hồn
Mười năm tóc đã xanh rờn
Con thơ nheo nhóc... chờn vờn sớm hôm.
Mười năm tựa sớm chiều hôm
Con thơ thôi dại... miệng mồm (với) thế gian
Mười năm qua vẫn cơ hàn
Lều tranh, khói trắng thổi ngàn yêu thương.
Mười năm, con ở tứ phương
Miếng ngon mẹ chẳng biết nhường cho ai
Mười năm – dài, ngắn – hỡi ai?
Quanh đi, quẩn lại, nhà vài cảnh quen.
Có mười năm lệ mãi hoen
Tủi thân xót phận ngọn đèn hắt hiu
Mười năm một chỗ quạnh hiu
Hoàng hôn tới buổi xế chiều lẻ loi.
Con giờ tóc bạc mồ côi
Con giờ mất mẹ, cuộc đời nhạt phai
Con chờ tới buổi sớm mai
Xem sương còn đọng tóc mai mẹ hiền.
Khăn tang trắng toát một viền
Giang sơn như đổ, như nghiền nát con
Chân trần con rải núi non
Khỏe chi cho lắm, giờ thì lết lê.
Người đi không có ngày về
Nhà hoang xơ xác, ngày Hè lạnh căm.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
Dành cho bạn
Mười năm của mẹ
Phật pháp và cuộc sốngThân người tạm bợ mong manh/ Sóng đời xô đẩy, lênh đênh kiếp người/ Mười năm đầu, thuở thiếu thời/ Sương không bến đậu. Mỉm cười trời cao.
Để có được tài sản
Phật pháp và cuộc sốngTài sản là thứ vật chất thiết yếu không thể thiếu của mọi người. Biết rằng con người luôn muốn tìm tòi, khám phá để làm sao có thể đưa nó lên một đỉnh cao hơn nữa. Khoa học ngày càng phát triển qua từng thời kỳ, con người chúng ta lúc nào cũng tìm ra những kỹ thuật tiên tiến, hiện đại để đáp ứng nhu cầu như ý. Muốn đạt những thành tựu đó, tất cả đều phải bắt đầu từ sự sống. Nếu cuộc sống thiếu thốn, bệnh tật, đói khát, bên dưới bờ vực thâm sâu đó lại là cái chết đang chờ, thì mọi việc sẽ bế tắc, đưa đến cuộc sống nghèo khổ.
Tâm không còn bị ba độc che phủ, niềm vui trở thành một phẩm chất tự nhiên
Phật pháp và cuộc sốngChỉ khi cái sợ, cái lo và cái giận hờn vắng mặt, niềm vui đó mới có thể gọi là niềm vui đích thực. Bởi những xúc cảm ấy chính là những đám mây đen che phủ bầu trời tâm, khiến ta không thấy được ánh sáng vốn có của đời sống.
Gieo hạt bồ-đề cho con
Phật pháp và cuộc sốngCó những hạt giống, chỉ cần gieo xuống rất nhẹ, nhưng lại có thể nảy nở thành một khu rừng an lạc trong tâm hồn trẻ nhỏ.
Xem thêm














