Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi

Con đường vào làng nhầy nhụa đất. Đất sau trận lụt nhão nhoẹt, bám dính vào vỏ xe của cô giáo. Cô giáo bước từng bước cẩn thận vừa nhìn xuống đường, vừa dẫn xe trên những mô đất trơn trợt vượt qua đoạn lầy này để vào làng.

Bỗng có tiếng gọi:

- Cô!

Cô giáo quay lại thấy một anh thanh niên lạ hoắc. Ngọn gió biển lồng qua đồng ruộng, thổi ngược mái tóc rễ tre dài của anh ra sau. Anh thanh niên đang đẩy chiếc xe đạp thồ, hai sọt khoai lang trì nặng yên sau muốn chổng bánh trước nếu không có hai cánh tay rắn chắc của anh đè xuống đẩy đi. Cô giáo tưởng người lạ nên cứ lẳng lặng dẫn xe đến đầu con đường bê-tông mới đứng lại, có ý chờ. Lúc này anh thanh niên cũng gần tới. Anh đẩy xe chạy lịch bịch trong bùn và gọi:

- Cô, cô ơi, cô!

Cô giáo quay nhìn. Khuôn mặt khắc khổ của cô hơi ánh lên vẻ ngạc nhiên. Lúc đó anh thanh niên đã dựng xe vào gốc cây bên đường và nhặt một cật tre đến bên xe cô giáo, nói:

- Để em gỡ bùn cho cô dễ đạp. Cô giáo nhìn xuống hỏi:

- Anh ở đâu mà biết tôi?

- Em là thằng Dũng đây cô. Em học cô từ năm lớp một. Cô giáo cười chữa và nói:

- Cô nhớ ra rồi. Gần hai mươi năm rồi chứ ít sao. Em tài thiệt, mới nhìn mà đã nhận ra cô.

- Làm sao em quên cô được. Em nhớ lần em nghịch bị té rách áo. Em lo về nhà thế nào cũng bị cha em đánh cho một trận nên thân. Thấy em bị rách áo, giờ ra chơi cô bảo em đưa áo cô mạng cho. Cô vá áo cho em rất khéo. Em về thú thật với cha em. Cha em không đánh em vì cô vá áo cho em. Dù lâu không gặp cô, em nhìn cái dáng ốm ốm của cô là em nhận ra liền hà. Cô lại ốm hơn trước nữa, chắc tại mùa này mưa gió quá.

Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi  1
Ảnh minh hoạ.

Đường làng rộng, hai người đạp xe song song với nhau. Cô giáo nhìn bờ vai ngang phè của cậu học trò cũ, nở nụ cười tròn trặn. Nụ cười giãn nét khô khốc của cô và mắt ánh niềm vui. Hai người chia tay nhau ở ngã ba rẽ qua làng khác.

Cô giáo năm nay ngoài bốn mươi xuân. Cô đi dạy đã hơn hai mươi năm. Trường cách thành phố gần hai chục cây số. Cô đã đi trên đoạn đường gian khổ này hơn một vòng trái đất! Tuy vất vả nhưng có gì đó đã níu chân cô lại đất này đến mấy chục năm.

Đến đầu chợ, nhà hai bên đường san sát. Buổi chợ ồn ào từ sớm. Học trò nhỏ của cô không biết từ những ngóc ngách nào cùng ùa ra, cô giáo đạp xe chưa qua xóm chợ, đã thấy những cô, những chú chạy lúp xúp, lon ton nối sau xe cô thành một đoàn rồng rắn. Cô giáo sợ các em té, buộc phải dắt xe đi bộ, miệng la khẽ: “Này, này...”. Cô đứng lại để nhìn kỹ đàn học trò của mình. Ô, sáng nay chúng ăn mặc tươm tất ghê! Mỗi cô, mỗi chú đều cầm trên tay một đóa hoa, nào là hoa đồng tiền, nào hoa hồng, và cả hoa dại đủ sắc màu vàng, trắng, đỏ. Chúng ập đến vây tròn quanh cô giáo. Cô bỗng trở thành cái nhụy tím của một đóa hoa lớn chi chít những bông hoa đủ màu. Tiếng học trò ô tranh nhau nhao nhao:

- Em tặng cô.

- Hoa của cô đây cô.

Cô giáo gom hoa lại thành bó, cầm như chắp tay trước ngực, trong mắt cô lăn ra hai giọt nước mắt…

- Chết, cô khóc tụi bây ơi! Cô giáo lau vội nước mắt. Nụ cười lần thứ hai trong buổi đầu đông đã làm mặt cô rạng rỡ hơn. Cô giáo giục các em mau đến trường. Bây giờ các em đã đi thành hàng thẳng, cô giáo dắt xe đi sau cùng, bó hoa để trong túi xách, lắc lư. Ngôi trường đỏ ngói mới thấp thoáng sau rặng liễu đang bùng gió. Trường hiện dần. Đến trường, đám học sinh chạy túa vào sân trường và tan trong đám trẻ đang nô đùa chờ giờ vào lớp. Cô giáo mỉm cười một mình và dắt xe về lớp. Trước lớp cô đã có hai người, một nam một nữ. Cô nhớ ngay đó là học trò cũ của mình, năm nay đã là đồng nghiệp của cô rồi. Cô gái chạy đến ôm cô, anh thanh niên cầm một bó hoa tươi đến bên cô:

- Thưa cô, vợ chồng em cố dành ra chút thì giờ sáng nay đến thăm cô...

... Bầu trời sáng nay bỗng trong veo, xa xa những đám mây trắng lững lờ. Cô giáo đứng lặng ở cửa lớp, hai tay ôm trước ngực như muốn nén niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đang tràn ngập trong lòng...

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 10:00 20/11/2025

Khi trái tim chưa đủ đầy, nó sẽ yêu bằng mong muốn được lấp đầy. Khi trái tim chưa đủ tỉnh sáng, nó sẽ yêu bằng nỗi sợ và hờn ghen. Và ta không biết rằng đó chính là nguyên nhân khiến mọi thứ trở nên nặng nề: ta đang đặt vào người khác một nhiệm vụ không ai có thể làm thay ta đó là nhiệm vụ làm cho chính ta hạnh phúc.

Tuỳ bút: Thiền định

Phật pháp và cuộc sống 09:35 20/11/2025

Trong một lần trò chuyện về những chương trình trên màn ảnh truyền hình, một anh bạn thân bày tỏ với tôi, là có một chương trình anh rất thích, nhưng anh lại dị ứng với người dẫn chương trình nên không bao giờ anh xem. Anh nói với tôi anh ghét cái vẻ cao ngạo, trịch thượng của “cái thằng cha” dẫn chương trình đến nỗi anh không muốn mở cái kênh đó ra, chứ không phải đợi mở ra thấy cái mặt đáng ghét mới tắt máy, dù trong lòng anh rất thích chương trình đó. Cái ghét nó lấn át cả cái yêu, làm cho anh có chút khó chịu, không biết làm sao mà giải quyết. Và cho đến bây giờ, điều đó vẫn còn làm cho anh không được thoải mái chút nào.

Đại đức Thích Khải Tuấn tán thán Hoa hậu Hương Giang

Phật pháp và cuộc sống 16:48 19/11/2025

Chiều 19/11, phần thi Trang phục dân tộc - National Costume của Miss Universe 2025 đã thu hút sự theo dõi của hàng triệu khán giả toàn cầu.

Thiên thu vừa chợp mắt

Phật pháp và cuộc sống 16:30 19/11/2025

Mọi chấp đều rời rã/ Như sương tan ngọn đồi/ Một niệm buông trọn vẹn/ Trời hiện giữa lòng người...

Xem thêm