Pháp môn xin nguyện học...

Người tập thiền chê người trì danh là “lạc hậu”; người niệm Phật xem thiền là “khô khan”; người tụng kinh xem bố thí chỉ là “tạp thiện”… tất cả những quan niệm ấy đều là hình thức vi tế của bản ngã tu tập.

“Học tập tất cả các pháp môn, hành trì hết thảy thiện pháp, với tâm không phân biệt, không bám chấp” - có thể nói đây là lời nguyện, thực hành quan trọng của người học Phật.

Pháp môn xin nguyện học... 1

Trong kho tàng lời dạy của Đức Phật, tinh thần bao dung và không chấp trước là một dấu ấn sâu sắc. Câu pháp ngữ trên không chỉ là định hướng tu học, mà còn là bản đồ nội tâm cho người bước đi trên con đường giác ngộ: học rộng, hành sâu, nhưng tâm không bị trói buộc trong bất kỳ khuôn khổ nào.

Trong truyền thống Phật giáo, pháp môn là phương tiện. Phương tiện sinh ra để giúp người vượt qua dòng sông mê lầm, chứ không phải là nơi để ta dựng nhà. Một người bệnh có thể cần thuốc; thuốc trị đúng bệnh thì là cứu cánh, nhưng nếu đã khoẻ mà cứ giữ khư khư viên thuốc bên mình, thậm chí tranh luận về màu sắc hay nhãn hiệu của thuốc, thì vô tình rơi vào mê tín với chính thứ đã giúp mình. Bám chấp pháp môn cũng như vậy.

“Học tập tất cả các pháp môn” không có nghĩa là ôm đồm, gom góp kiến thức như tích trữ sách trong thư viện. Điều tu học cần nhất không phải là “đầy não”, mà là “sáng tâm”. Khi ta cởi mở, lặng lẽ quan sát, ta thấy mỗi pháp môn đều là cánh cửa dẫn về một thực tại duy nhất: giải thoát khỏi vô minh, khổ đau. Tịnh độ hay thiền, mật hay hiển, quán hơi thở hay trì danh, tụng kinh hay bố thí, tất cả đều là phương tiện thiện xảo phù hợp với căn cơ và hoàn cảnh của mỗi người.

“Hành trì hết thảy thiện pháp” nghĩa là đem những gì đã hiểu ứng dụng vào đời sống: nói lời hiền lành, làm việc lợi người, giữ tâm an tịnh, gieo hạt từ bi. Hành trì chưa bao giờ là chuyện trên tọa cụ hay dưới tàng cây Bồ-đề, mà chính là giữa bữa cơm, trên đường phố, ngay lúc lắng nghe một người đang khổ. Đôi khi, một nụ cười cảm thông còn là pháp môn sâu sắc hơn bài kinh mà ta đọc trong trạng thái vội vàng.

Nhưng tại sao phải “tâm không phân biệt, không bám chấp”? Bởi vì khi tâm còn phân biệt, ta chưa thực sự thấy được bản chất của pháp. Tâm phân biệt khiến ta rơi vào so sánh: pháp môn của tôi đúng, của anh sai; quan điểm của tôi cao siêu, của người kia thấp kém. Ngay khoảnh khắc ấy, ta đã đẩy mình xa khỏi từ bi. Người tập thiền chê người trì danh là “lạc hậu”; người niệm Phật xem thiền là “khô khan”; người tụng kinh xem bố thí chỉ là “tạp thiện”… tất cả những quan niệm ấy đều là hình thức vi tế của bản ngã tu tập.

Phật pháp không có biên giới. Càng thực tập, ta càng buông bỏ. Càng học, ta càng hiểu rằng cái ta biết chỉ là giọt nước, còn biển lớn chân lý vô tận. Cũng vì vậy, người học đạo cần luôn khiêm hạ. Khi gặp pháp phù hợp, hãy tinh tấn. Khi nghe pháp khác, hãy lắng nghe bằng tâm bình đẳng. Khi thấy ai đi con đường khác, hãy hoan hỷ vì họ cũng đang tiến về ánh sáng.

Không bám chấp không phải là buông bỏ hướng đi, mà là buông bỏ cái “tôi” đi trên đường. Không phân biệt không phải không biết đúng sai, mà là không để cái thấy, cái biết biến thành xiềng xích. Người tu giống như người chèo thuyền: dùng mái chèo để sang sông, nhưng đến bờ rồi thì buông chèo mà bước lên bờ tự do.

Trong thời đại hôm nay, mỗi người đứng trước vô vàn pháp môn: sách, khóa học, pháp thoại, thiền tập, nghi lễ… Chính vì phong phú nên càng cần trí tuệ chọn lọc và tâm khiêm nhường. Chỉ cần nhớ: pháp môn nào giúp ta giảm sân, bớt tham, bớt si, nuôi lớn lòng từ thì đó là pháp môn đúng.

Và cuối cùng, như Đức Phật dạy, đừng vội tin vì nghe, đừng chối bỏ vì lạ. Hãy tự mình trải nghiệm bằng hơi thở, bằng nụ cười, bằng đời sống mỗi ngày. Khi ấy, pháp không còn là chữ trên giấy, mà là khu vườn nở hoa trong tâm. Và khi tâm đã rộng, khi trái tim đủ lớn, ta sẽ nhận ra: mọi pháp môn đều chỉ về một nơi - an lạc ngay trong từng giây phút hiện tại.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Để mẹ nói, còn mình giữ tâm an

Phật giáo thường thức 11:07 21/11/2025

“Cứ để mẹ than phiền. Còn con, con sẽ không dao động”.

Cách nhận biết ma chướng trên đường tu

Phật giáo thường thức 09:03 21/11/2025

Nay chúng ta bắt đầu học Phật, những điều gây chướng ngại cho chúng ta rất nhiều. Chúng ta muốn đến đây nghe kinh, nhưng bạn thân của quý vị gọi điện thoại hẹn sẵn, khiến cơ hội của quý vị bị phá hoại. Đó là gì? Ma chướng đạo.

Nghiệp chứa ở đâu?

Phật giáo thường thức 08:01 21/11/2025

Một lần nọ, vua Milanda hỏi Đại đức Nāgasena rằng: “Bạch Ngài, Ngài có thể chỉ cho tôi biết Nghiệp chứa đựng ở đâu không?”.

Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!

Phật giáo thường thức 17:28 20/11/2025

Việc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.

Xem thêm