Tha thứ, một cơ hội để làm lại
Sau nhiều năm về thăm trường cũ, chàng trai nhận ra thầy giáo dạy tiểu học của mình. Anh lại gần ông giáo già và nói: Em chào thầy, thầy có nhận ra em không? Em là học sinh của thầy đây.
Thầy nhớ là dạy em hồi lớp ba. Bây giờ em làm gì rồi?
- Em cũng theo nghề giáo. Chính thầy đã ảnh hưởng sâu sắc đến em, nên em cũng muốn đi dạy những em nhỏ.
- Vậy sao? Nhưng thầy không nhớ mình đã làm gì để em quyết định đi theo em đường này!
- Thầy thực sự không nhớ gì sao?
Và chàng trai bắt đầu kể về một ký ức khó phai trong đời cậu:
- Có lần, một bạn học đến lớp đeo một chiếc đồng hồ rất đẹp được bố mẹ tặng. Bạn ấy tháo ra và đặt nó vào ngăn bàn. Em luôn mơ ước có một chiếc đồng hồ như thế. Em đã không kiềm chế được lòng tham và quyết định lấy trộm chiếc đồng hồ đó. Một lúc sau, bạn ấy đến chỗ thầy, vừa khóc và vừa than bị mất đồ. Thầy nhìn khắp cả lớp một lượt rồi nói: "Ai đã lấy chiếc đồng hồ của bạn, hãy mang trả cho bạn ấy".
Tha thứ là cánh cửa để thoát ra khỏi thù hận
Em rất sợ hãi, nhưng vì quá xấu hổ em đã không bỏ chiếc đồng hồ ra, và đã không nhận lỗi.
Thầy đi ra đóng cửa lớp lại và ra lệnh cho tất cả học sinh nam đứng úp mặt vào bờ tường. Thầy báo trước: "Thầy sẽ khám túi tất cả các em với một điều kiện: tất cả phải nhắm mắt lại".
Chúng em nghe lời thầy, và em cảm thấy, đó chính là khoảnh khắc đáng xấu hổ nhất trong thời thơ ấu của mình.
Thầy đi từ đứa này đến đứa khác, sờ từ túi quần này sang túi quần khác. Khi rút chiếc đồng hồ ra khỏi túi quần của em, thầy vẫn tiếp tục đi đến đứa học trò cuối cùng.
Sau đó, thầy nói: "Các em, tất cả đã xong. Các em có thể mở mắt ra và đi về bàn của mình". Thầy đưa trả lại chiếc đồng hồ cho bạn ấy và không bao giờ nói một lời về sự việc đó.
Ngày hôm đó, như vậy là thầy đã cứu vãn danh dự và tâm hồn em. Thầy đã không tố giác em là kẻ cắp, kẻ lừa dối, là đứa hèn nhát. Thầy cũng chưa bao giờ nói chuyện với em về sự việc đó. Mãi sau này, em mới hiểu tại sao. Bởi vì, thầy là người thầy chân chính, nên thầy không muốn làm hoen ố phẩm cách một đứa trẻ chưa trưởng thành. Bởi vậy, em đã quyết tâm trở thành thầy giáo như thầy để đền đáp ân huệ đó!
Cả hai cùng im lặng, bồi hồi nhớ lại chuyện xưa. Sau đó, chàng trai trẻ hỏi:
- Chẳng lẽ hôm nay nhìn thấy em, thầy không nhớ đến chuyện đó ư?
Ông giáo già trả lời:
- Thực sự là, khi thầy soát túi quần các em, thầy cũng nhắm mắt!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tranh cãi và yêu thương
Sống an vui 13:15 23/11/2024Sống trong thế giới thật giả lẫn lộn này, chúng ta rất khó xác định được những lời ngon ngọt thường ngày của người với ta có phải chân tâm thật ý?! Chỉ khi đứng trước quyền lợi hoặc phát sinh mâu thuẫn, đôi bên có sự tranh chấp mới có dịp nhìn rõ nội tâm đối phương.
Thiết lập một đời sống an lành
Sống an vui 09:22 23/11/2024Trong cuộc đời đầy biến động, có lẽ ai trong chúng ta cũng từng ao ước một cuộc sống an lành, nơi tâm hồn không còn bị cuốn theo những lo toan, phiền muộn. Là một Phật tử, tôi nhận ra rằng an lành không phải điều gì quá xa vời.
Bình yên của hiện tại
Sống an vui 08:08 23/11/2024Sau những cơn bão đời, khi tâm hồn tôi dường như chẳng còn gì ngoài những vết thương chằng chịt, tôi mới nhận ra một điều: bình yên chẳng nằm ở đâu xa, mà là trong chính giây phút hiện tại này.
Bạn đối xử tốt với ai?
Sống an vui 07:30 23/11/2024Sống ở đời, chờ người khác biết điều với mình, chi bằng tự biết điều với mọi người, và cả với bản thân mình trước.
Xem thêm