Tháng Sáu về với mẹ
Một ngày tháng Sáu nắng hạ như nung, bỏ lại những bộn bề phố thị ta lại về với quê nhà, về với cánh đồng ruộm vàng lúa chín, về với tiếng chim kêu mỗi sáng mai và về với mẹ hiền dấu yêu…
Dẫu đã lớn, đã trưởng thành, cũng đã không biết bao nhiêu bận về lại quê nhà nhưng cảm giác mỗi lần về quê, bao bận như một, cảm xúc trong ta vẫn như lần đầu. Lòng xốn xang, bâng khuâng, xao xuyến lạ kỳ. Ta háo hức khi nghĩ tới mẹ hiền đầu đội nón lá đứng ở ngõ nở một nụ cười thật tươi, dang rộng vòng tay ôm ta vào lòng mà lòng hạnh phúc xiết bao.
Tháng Sáu về với mẹ, về với quê nhà, dẫu đất đai có khô cằn, sỏi đá lô nhô đường làng, ta vẫn vui như chú chim chích mỗi sớm mai ríu rít trên cành cao. Quê nhà trong ta là những bình yên, dịu dàng nhất.
Là khoảng sân gạch đỏ au ngày ta chập chững từng bước chân, là mảnh vườn dấu yêu đủ đầy hoa trái ta vẫn thường trốn ba mẹ ngủ trưa lân la từ cây na cho tới cây bưởi. Là cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay. Tất cả trong ta mọi thứ đều là thiên đường cổ tích. Ta lặng yên mỗi khi về trong không gian yên bình, nghe đất thở, nghe tiếng dế nỉ non, thoảng mùi vị của nắng quê nhà hong khô sân thóc…
Ngẫm nghĩ ngoài kia những phụ nữ bằng tuổi mẹ, người ta quần là áo lượt, còn mẹ quanh năm suốt tháng chẳng có đồ gì nhiều nhặn ngoài hai bộ quần áo may từ rất lâu. Ảnh minh hoạ.
Những trang sách thấm đẫm tình mẹ
Tháng Sáu về với mẹ, để được ăn bát chè đỗ đen ngọt đậm cả tình quê. Đỗ đen được mẹ trồng trên nương, chắt chiu từng hạt, phơi khô bỏ hũ sành chờ các con về mẹ lại cặm cụi thổi lửa nấu chè cho đàn con ăn. Bát chè đỗ đen có vị thanh mát của đường, vị bùi bùi của đậu và cả vị yêu thương của mẹ. Tất cả đã hòa quyện tạo nên một bát chè tuyệt vời. Ta lớn lên, bàn chân đi khắp mọi nẻo đường, khám phá nhiều nơi, thưởng thức món ăn bình dân lẫn giàu sang nhưng tất cả vẫn không thể bằng món chè đỗ đen mẹ nấu. Nỗi nhớ trong món chè đỗ đen còn có hình bóng cả gia đình ngồi quây quần bên hiên nhà đầm ấm. Tiếng mẹ cười tan vào gió, vào nắng hạ hanh khô. Tiếng của đàn em rổn rảng, khúc khích không ngớt. Ngồi bên mẹ, bên gia đình thân thương mới hay rằng không nơi đâu bằng quê nhà, quê nhà là bến đỗ bình yên nhất trong ta mỗi khi xa quê nhớ về…
Tháng Sáu về với mẹ, mùa gặt cũng đã bắt đầu rồi. Thương mẹ sáng sớm tinh mơ dậy trước cả những chú gà để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi tất tả chuẩn bị chấu liềm, quang gánh, lạt buộc… Bóng mẹ gầy gò trên cánh đồng rực lửa, còng lưng cắt từng bụi lúa rồi gồng gánh lúa về nặng trĩu giữa trời mùa hạ bỏng rát. Tấm áo mẹ mặc ướt sũng như gặp mưa vì mồ hôi mỗi lúc một túa ra, rin rít. Mẹ làm nông dân hết cả cuộc đời, cho đến khi những đàn con đủ lông đủ cánh bay xa mẹ vẫn làm nông dân. Với mẹ hạnh phúc là được làm việc, được tự do làm lụng mà không phải phiền hà đến ai. Những chắt chiu, chịu thương chịu khó đó khiến ta nhói lòng mỗi khi nhớ tới mẹ, nhớ tới tháng Sáu nắng lửa chói chang…
Tháng Sáu về với mẹ, về với quê nhà, dẫu đất đai có khô cằn, sỏi đá lô nhô đường làng, ta vẫn vui như chú chim chích mỗi sớm mai ríu rít trên cành cao. Quê nhà trong ta là những bình yên, dịu dàng nhất. Ảnh minh họa.
Tháng Sáu về với mẹ để chia vui cùng mẹ ngày mà mẹ sinh ra trong cõi đời. Những đứa con của mẹ mua tấm áo tặng mẹ nhưng mẹ lại khoát tay bảo rằng “con mua làm chi cho tốn kém, mẹ có mặc gì nhiều”. Ngẫm nghĩ ngoài kia những phụ nữ bằng tuổi mẹ, người ta quần là áo lượt, còn mẹ quanh năm suốt tháng chẳng có đồ gì nhiều nhặn ngoài hai bộ quần áo may từ rất lâu. Mỗi lần nghĩ về mẹ ta lại rớm nước mắt nghĩ về những thiệt thòi mẹ lúc nào cũng nhận lấy về phần mình như một điều hiển nhiên trong cuộc đời mà mẹ nghĩ phải hy sinh. Mẹ mãi là tượng đài không thể nào sụp đổ trong ta. Ta tự hào về mẹ – bà mẹ đồng quê dân dã, chân chất.
Tháng Sáu về với mẹ, dẫu vài ba ngày ngắn ngủi nhưng lòng ta hạnh phúc đến nhường nào. Mẹ cũng sẽ thật vui mừng chào đón những đứa con ở xa trở về. Vậy nên, hãy về với mẹ, dù chỉ những phút giây gặp mẹ ngắn ngủi. Làm người, ai mà chẳng sợ thời khắc mẹ rời bỏ ta mà đi. Vì cuộc sống này là quá vô thường, nay mẹ mạnh khỏe chứ không biết ngày mai ra sao. Hãy để phút giây sau này đừng phải nói câu giá như… khi một mai lỡ may người rời về cõi tạm. Đừng để sau này phải ngậm ngùi thốt lên: “Giá như…” khi vô thường đưa mẹ rời xa cõi tạm.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














