Thảnh thơi uống một chén trà...
Uống trà, đôi khi không phải để giải khát, mà để tự nhắc mình chậm lại giữa một ngày dài đã đi quá nhanh.
Chén trà nhỏ, hơi nước mỏng, mùi hương vừa kịp lan trong không gian yên ắng, đủ để người ta nhận ra rằng mình vẫn còn ở đây, vẫn còn thở, vẫn còn có thể dừng lại một chút mà không cần lý do.

Có những buổi sáng, trước khi thế giới kịp ồn ào, tôi pha trà. Không vội. Nước vừa sôi, rót ra, chờ lá trà mở mình. Khoảnh khắc ấy, thời gian như được nới lỏng. Không ai thúc giục. Không có tiếng chuông báo việc. Chỉ có tiếng nước chạm vào sứ, tiếng lá trà khẽ xoay mình trong ấm. Uống trà lúc này giống như một cuộc hẹn hò với chính mình, giản dị mà thành thật.
Chén trà đầu tiên thường nhạt. Như cuộc đời khi mới bắt đầu, chưa kịp đậm sâu, chưa kịp hiểu hết những cay đắng ngọt bùi. Nhưng chính cái nhạt ấy lại dễ chịu. Nó không làm người ta giật mình, không ép buộc phải thích ngay. Chỉ là một lời chào nhẹ. Chén thứ hai, thứ ba, vị trà dần rõ hơn. Có chút chát, có chút hậu ngọt. Giống những năm tháng đã đi qua, khi ta bắt đầu nếm được cả niềm vui lẫn nỗi buồn, bắt đầu hiểu rằng không phải điều gì cũng tròn đầy, nhưng đều đáng để ghi nhận.
Thảnh thơi uống trà, ta bỗng nhận ra mình đã quen sống vội quá lâu. Vội ăn, vội nói, vội nghĩ, vội yêu, vội giận. Đến cả lúc buồn cũng buồn vội, chưa kịp hiểu nỗi buồn từ đâu đến đã muốn đẩy nó đi. Trà thì không cho phép sự vội vàng ấy. Nếu gấp, trà sẽ đắng gắt. Nếu thiếu kiên nhẫn, trà chưa kịp ra hương đã bị uống cạn. Trà dạy người ta bài học rất nhẹ: muốn ngon, phải chờ.
Có khi ngồi một mình với chén trà, những điều tưởng như đã quên lại lặng lẽ quay về. Một buổi chiều cũ, một gương mặt thân quen, một câu nói chưa kịp nói trọn. Trà không gọi ký ức, nhưng tạo ra một khoảng lặng đủ rộng để ký ức tự tìm đường về. Và trong khoảng lặng ấy, ta không phán xét, không chỉnh sửa, chỉ nhìn lại. Như nhìn làn khói trà mỏng manh tan dần trong không khí.
Thảnh thơi uống trà cũng là lúc ta tập buông. Buông điện thoại xuống. Buông những lo lắng chưa xảy ra. Buông cả những tiếc nuối đã qua. Chén trà không yêu cầu ta phải giải quyết vấn đề, không đòi hỏi câu trả lời. Nó chỉ ở đó, âm thầm, như một người bạn ngồi cạnh, không hỏi han nhiều, nhưng đủ để ta không thấy cô độc.
Có những buổi trà cùng người khác. Không cần nói nhiều. Chỉ ngồi, rót trà cho nhau, mỉm cười. Trong im lặng ấy, có một thứ thân tình rất khó gọi tên. Không cần chứng minh, không cần giải thích. Trà nối người với người bằng sự hiện diện, không phải bằng lời lẽ.
Và rồi, chén trà cuối cùng nguội dần. Không sao cả. Mọi thứ đều có lúc nguội. Điều quan trọng là trong lúc còn ấm, ta đã thật sự uống, thật sự cảm. Thảnh thơi uống một chén trà, suy cho cùng, là thảnh thơi với chính đời mình. Chỉ cần một chén nhỏ, một chút lắng lại, ta đã có thể bước tiếp, nhẹ hơn, hiền hơn, và biết trân quý những khoảnh khắc tưởng chừng rất đỗi bình thường.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Thảnh thơi uống một chén trà...
Sống an vuiUống trà, đôi khi không phải để giải khát, mà để tự nhắc mình chậm lại giữa một ngày dài đã đi quá nhanh.
Phép trừ của cuộc đời
Sống an vuiPhép trừ của cuộc đời không phải là trừng phạt, mà là bài học để trưởng thành. Khi hiểu rõ vô thường, ta học cách sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc, với lòng biết ơn và một trái tim bình an.
Sống như những đoá hoa
Sống an vuiGiữa nhịp sống gấp gáp của xã hội hiện đại, con người dễ quen với việc đo giá trị bản thân bằng tốc độ, bằng thành tựu và những gì có thể nắm giữ. Nhưng càng chạy nhanh, ta lại càng dễ quên điều căn bản nhất, là sống thế nào để tâm an, lòng thiện, có ích cho đời. Trong bối cảnh đó, đạo Phật không đưa ra những giáo điều khắt khe, mà lặng lẽ gợi mở một cách sống giản dị, nhẹ nhàng, được gói gọn trong hình ảnh quen thuộc: sống như những đóa hoa.
Bất ngờ với “nhân sâm mùa đông”
Sống an vuiCủ cải trắng là một loại rau ít calo, giàu chất xơ, chứa các hợp chất thực vật có thể giúp bảo vệ chống lại các bệnh như tim mạch, tiểu đường và một số loại ung thư.
Xem thêm














