Thứ tha để nhẹ lòng

Có những lúc trong đời, ta thường ngộ nhận rằng tình thân, tình bạn hay tình yêu sẽ bền lâu mãi mãi. Ta tin rằng những người đang đi bên cạnh mình hôm nay sẽ đi cùng suốt một đời. Nhưng thực tế lại khác: đời người vốn vô thường, duyên hợp rồi duyên tan, không ai nắm chắc được ngày mai.

Bốn câu thơ ngắn gọn dưới đây là một lời nhắc khẽ, mà cũng là một triết lý nhân sinh sâu xa:

“Đừng tưởng gần nhau suốt cuộc đời

Bèo mây hội ngộ chút rồi trôi

Mai người đi ở ai nào biết

Giận làm chi cười thứ tha thôi”.

Thứ tha để nhẹ lòng 1

Đời người chẳng khác nào bèo trôi mây nổi. Gặp nhau đã là nhân duyên quý hiếm. Vậy mà đôi khi ta lại để những hờn giận nhỏ nhoi chen vào, khiến lòng nặng trĩu. Ta giận vì một câu nói chưa vừa ý, vì một cái nhìn chưa đủ thân tình, vì một hành động vô tâm. Rồi từ đó, ta tự dựng lên bức tường cách biệt, bỏ lỡ biết bao phút giây sum vầy. Nhưng nếu nghĩ lại, mai này mỗi người một ngả, liệu những giận hờn ấy còn nghĩa gì?

Có lẽ điều đáng sợ nhất không phải là những va chạm, mà là việc ta không kịp nói một lời tha thứ, không kịp trao một nụ cười trước lúc chia xa. Bởi cuộc đời vốn ngắn, mà lòng người thì dễ đổi thay. Người hôm nay còn ngồi cạnh ta, ngày mai đã có thể vội vã đi xa.

Thứ tha không chỉ là món quà ta trao cho người khác, mà còn là ân huệ ta dành cho chính mình. Khi giữ giận, tâm hồn ta giống như căn phòng đóng kín, u tối và nặng nề. Khi tha thứ, ta mở tung cửa sổ, để gió mát và ánh sáng ùa vào. Nụ cười lúc ấy không chỉ hóa giải hiềm khích, mà còn giúp ta nhẹ nhõm, tự do.

Thật ra, thứ tha không phải là quên sạch mọi lỗi lầm. Thứ tha là nhìn rõ sự việc, hiểu rằng ai cũng có những lúc sai sót, yếu lòng, để rồi chọn cách buông bỏ. Người khác được cơ hội sửa mình, còn ta được an yên. Đó là sự thắng lợi lớn nhất - chiến thắng chính cái tôi cứng nhắc của mình.

Trong đạo lý phương Đông, từ bi luôn đi đôi với trí tuệ. Người biết tha thứ là người đã học được cách nhìn xa hơn lợi ích cá nhân, thấy rõ sự ngắn ngủi của kiếp người. Giận dữ thì dễ, nhưng bao dung mới khó. Oán hận thì nặng nề, nhưng buông xả mới thảnh thơi. Một lời tha thứ có thể nối lại tình thân, một nụ cười có thể sưởi ấm cả đoạn đường dài.

Cuộc đời là một chuyến đi. Ta gặp gỡ, đồng hành cùng nhau một chặng, rồi ai cũng có lúc phải rẽ sang hướng khác. Nếu còn nghĩ mình sẽ gần nhau mãi, ta dễ sinh ỷ lại, dễ coi thường nhau. Nhưng khi ý thức rằng “bèo mây hội ngộ chút rồi trôi”, ta sẽ trân trọng từng khoảnh khắc, từng lời nói, từng cử chỉ. Và khi chia tay, ta không hối tiếc vì đã sống hết lòng, đã tha thứ kịp thời.

Giữa cuộc sống bộn bề, ai cũng có những lần lầm lỗi, những phút giây nóng nảy. Nhưng nếu ta giữ mãi trong lòng, thì chính ta là người mệt mỏi. Chỉ cần một nụ cười, một cái gật đầu, ta có thể tháo gỡ tất cả. Nụ cười ấy không làm ta nhỏ bé đi, mà ngược lại, khiến ta lớn lên trong tình thương và sự thấu hiểu.

Vậy nên, khi đối diện với hờn giận, hãy nhớ đến lời nhắc trong bốn câu thơ. Hãy nghĩ đến ngày mai có thể không còn nhau, để hôm nay biết yêu thương nhiều hơn, bao dung nhiều hơn. Tha thứ không làm mất đi gì cả, mà chỉ làm giàu thêm tình người, làm sáng thêm cuộc sống.

Cuối cùng, điều còn lại không phải là những cuộc tranh cãi, mà là những nụ cười ta trao cho nhau. Điều ở lại không phải là giận hờn, mà là sự thứ tha. Và chính sự thứ tha ấy mới giúp ta đi hết đoạn đường đời nhẹ nhõm, an vui.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Mẹ tôi cũng bán bắp

Phật pháp và cuộc sống 12:57 18/11/2025

Trên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.

Ta cứ tưởng thứ mình tìm nằm ở bên ngoài

Phật pháp và cuộc sống 08:50 18/11/2025

Tình yêu lớn nhất mà ta khao khát là cảm giác được hiểu, được an trú, được bình yên không đến từ ai cả. Nó đến từ khoảnh khắc ta quay về bên trong và thấy mình đủ.

Thân này thật sự là khách trọ

Phật pháp và cuộc sống 08:16 18/11/2025

Có thân là có khổ, điều ấy ai cũng từng nghe nhưng không phải ai cũng thấy. Ta chỉ thật sự thấy khi thân bắt đầu đau, khi hơi thở trở nên nhọc, khi một căn bệnh bất ngờ kéo đến và lấy đi những gì ta tưởng thuộc về mình.

Một mảnh đời

Phật pháp và cuộc sống 20:42 17/11/2025

Hôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.

Xem thêm