Thứ bảy, 11/02/2023, 08:42 AM

Tuỳ bút: Con xin thọ lãnh một chữ “chừa”

Nam mô A Di Đà Phật! Đệ tử ngũ thể đầu địa cung kính thọ lãnh pháp nhũ cao quý của Ngài, bậc chơn tăng thạc đức, để thệ nguyện y giáo phụng hành trên bước đường tu học Chánh pháp, sống tiếp đoạn đời ngắn ngủi còn lại của con.

Nhìn thấu lòng người cũng không cần nói ra hết, chừa cho họ một con đường, chừa cho mình chút khẩu đức.

Tuỳ bút: Con xin thọ lãnh một chữ “chừa” 1

Ảnh minh hoạ.

Trách người không cần hà khắc đến tàn nhẫn, chừa cho họ chút mặt mũi, giữ cho mình chút độ lượng.

Tài năng không cần phô trương hết, dành cơ hội cho người khác, giữ sự sâu sắc cho mình.

Có công không nhận hết, chuyển cho người vài phần, lưu khiêm nhường cho mình. Hiểu hết lý lẽ chẳng cần tranh cãi đến cùng, mở đường cho người khác, giữ khoan dung cho mình.

Được yêu quý chớ nên cậy hết vào, sẻ cho người chút ít, lưu cho mình đường lui.

Giàu sang chẳng nên hưởng hết, chia cho người chút ít, lấy chút phúc cho mình.

Trưởng lão Hoà thượng Tinh Vân

Con đọc và chiêm nghiệm đạo từ của Ngài, tâm rúng động, vô cùng kính phục trước một chữ "Chừa", một hành xử tinh tế nhẹ nhàng mà tột cùng cao thượng và từ ái bao dung!

Chính chữ "Chừa" này đã như tiếng chuông gióng vào tâm thức mê muội u ám của con, cho con tỉnh thức lồm cồm đứng dậy giữa đêm trường…

Tuỳ bút: Đưa cháu ra đảo Hòn Đỏ lễ Phật chùa Từ Tôn

Con đã nhớ lại, cách đây 4 năm, con đã từng cảm tác một bài lục bát:

CHỪA

Chừa cho ai một khung trời

Chừa cho em nửa cuộc đời tôi đi

Chừa trống trắng đôi bàn tay

Chừa vuông vắn giấy để thầy trợ duyên

Chừa chút đất để mầm lên

Chừa sân giải nghiệp mong triền phược tan

Chừa ô cửa ngắm lá vàng

Chừa tường rêu ẩm dán trang thơ buồn

Chừa lại chiếc gối góc giường

Chừa một lỗ khóa gió luồn qua vui

Chừa bồ đoàn để khuya ngồi

Chừa thời gian để mình tôi tìm mình

Chừa một khoảnh khắc mong manh

Chừa một dấu hỏi để dành mai sau

Chừa thoáng chốc đón dài lâu

Chừa đen huyền tóc đón màu già nua

Chừa bậc cấp để lên chùa

Chừa ba đồng lẻ để mua ngòi mòn

Chừa chỗ hết để đón còn

Chừa thời méo móp đón tròn trịa thêm

Chừa bùn tanh ướp hương sen

Chừa em bên bến thả đèn huyền đăng

Chừa trời sáng một vầng trăng

Chừa một tuyệt tác mà dâng Mẹ hiền!

Nay, kiến văn thọ lãnh được chữ "chừa" của Ngài, liền ngồi ngâm nga lại bài thơ cũ của mình, nhận thấy những hành vi "chừa" của mình có đó, nhiều chỗ "chừa" đó, nhưng sao còn quá phàm phu tầm thường, thậm chí còn thấy vài cái "chừa" non nớt thấp kém.

Thật vô cùng hổ thẹn!

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Tuỳ bút: Bão ở quê xa

Góc nhìn Phật tử 10:00 19/11/2025

Nghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.

Nghĩ về những người Thầy

Góc nhìn Phật tử 07:27 19/11/2025

Xin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).

Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?

Góc nhìn Phật tử 10:08 21/10/2025

Ngoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.

Tâm sen giữa đời

Góc nhìn Phật tử 15:10 01/10/2025

Đời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.

Xem thêm