Ánh lửa thiêng

Tự ngàn năm nối gót Như Lai
Phước trí nhị nghiêm tích tụ dày
Tam bảo vun bồi gương hộ đạo
Pháp âm ban rải... đức hoằng khai.
**
Mỗi bước đi thừa sự Như Lai
Từ Trung vào Nam kiến tạo hoài
Phật, Pháp, Tăng... ngôi nhà tế độ
Vì nhân sanh tô đắp tương lai.
**
Mười năm, mười lăm rồi hai mươi
Phụng sự hàm linh với nụ cười
Du hóa điểm tôn nền công hạnh
Ý lực thuần tâm đạo quả tươi.
**
Tài thí, pháp thí, vô úy thí
Hoàn thiện nghiệp lành sáng rực ngôi
Thân tứ đại ngồi trong lửa đỏ...
Trí dũng vô biên đạo ngời ngời…
**
Cát bụi phong trần buông rũ xuống
Ngọc lưu ly, Xá lợi... báo thân
Long lanh, lóng lánh, hồng quang bích
Rạng rỡ muôn đời... thiện-mỹ-chân.
**
Thế giới ba ngàn như tĩnh lặng
Sụp quỳ cả xuống ngưỡng tôn vinh
Trần gian thanh thoát tươi kim sắc
Bồ tát đây rồi - Ánh đuốc minh.
**
Mặt trời lung linh
Trái đất hồi sinh
Thiên thu ân nghĩa
Hoài niệm đạo tình.
**
Quyết chí đi theo đường Phật Tổ
Ngày đêm tinh tấn lực tham thiền
Tịnh thân, khẩu, ý... lòng thu nhiếp
Tăng trưởng Bồ đề, trú hạo nhiên.
**
Một ngôi chùa, mười bốn ngôi chùa
Tu Bông đất Mẹ - Khánh Hòa xưa
Từ biệt lên đường ngàn phương rộng
“Nhứt bát thiên gia” hạnh Phật thừa.
**
Mười lăm ngôi chùa, ba mốt ngôi chùa
Trung-Nam nhè nhẹ... ánh trăng đưa
Phước Hòa Tự... trụ truyền pháp ấn
Long Vĩnh, Quán Âm... đẹp bốn mùa.
**
Gia Định - Sài Gòn những thập niên
Một chín sáu ba (1963) tụ hồn thiêng
Vì đạo pháp, quê hương... dân tộc
Ôi! Bừng lên ánh lửa diệu huyền.
Quyết vì đạo, quên mình cho đạo
Thương yêu đời... xả báu an tường
Thân dù mất, gương thiền mãi sáng
Ánh lửa từ bi... rực bốn phương.
**
Đạo và đời... chung của chúng sinh
Nào của riêng ai để lụy mình
Chấp hữu, chấp vô vòng bỉ thử
Ngã nhơn ngàn kiếp chịu lênh đênh.
**
Sống chết một đời... ứng nghiệp thôi
Dù phàm, dù Thánh cũng không rời
Đến đi lại khứ... đều hư ảo,
Sinh ký, tử quy... ngộ thảnh thơi!
**
Tứ đại trong thân, tứ đại ngoài...
Tuần hoàn hoán chuyển chẳng kiêng ai
Trả vay, vay trả, thân vay mượn
Tỉnh thức thì ra - Giấc mộng dài!
**
Luân hồi muôn kiếp nay bừng ngộ
Chấp thủ mà chi phải khổ thân
Địa, thủy, hỏa, phong đều giả tạm,
Thân chứng rồi nhẹ phải trần tâm.
**
Vì chúng sanh phụng sự nhân sanh
Chẳng nệ gian nan, chẳng kể mình
Thắp ngọn đuốc linh soi khắp chốn
Mười phương nhuần thấm, thoát vô minh.
**
Ánh lửa từ bi - Ánh lửa thiêng
Quả tim bất diệt - Quả tim thiền
Từ bi hỷ xả tâm vô lượng
Bất nhiễm cư trần... tịch hạo nhiên.
**
Bốn mươi năm... Ánh lửa thiêng
Bốn mươi năm... lắng não phiền trần gian
Bốn mươi năm... trú Niết bàn,
Thường, lạc, ngã, tịnh... huy hoàng cõi tâm
Bốn mươi năm... lực thậm thâm,
Quả tim bất diệt ngàn năm vẫn hồng!
Bốn mươi năm... một tấm lòng
Trí tuệ tỏa sáng - Đẹp dòng Như Lai
Chí thành chí kính dâng Ngài...
(PL. 2547, ngày 11/4/Quý Mùi-2003)
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tâm từ của thầy Quy
Chân dung từ biTrong “đại hồng thủy” ở TP Huế những ngày cuối tháng 10 qua, ThS. Trương Thế Quy, giảng viên Trường ĐH Sư phạm Huế được nhiều người dõi theo vì hành trình dấn thân giúp sinh viên trong cơn thắt ngặt mùa lũ.
Ni trưởng Diệu Tịnh: Biểu tượng trí tuệ, từ bi và đức hạnh của phụ nữ Việt
Chân dung từ biĐầu thế kỷ XX, Phật giáo Việt Nam, đặc biệt là ở Nam kỳ, đang đứng trước những thử thách lớn lao. Xã hội biến chuyển nhanh, văn hóa phương Tây tràn vào, đạo đức dân tộc và tín ngưỡng truyền thống bị xáo động. Trong bối cảnh đó, phong trào Chấn hưng Phật giáo ra đời như một tiếng chuông thức tỉnh, kêu gọi khôi phục đạo pháp, canh tân tư tưởng, và đưa tinh thần từ bi – trí tuệ trở lại đời sống.
Thông điệp tình thương đã đến nơi
Chân dung từ biSau ba ngày chìm trong biển nước, thành phố Huế dần hiện ra trở lại trong sắc màu nâu bùn của những con phố vừa thoát lũ. Trời đã ngớt mưa, ánh nắng yếu ớt xuyên qua mảng mây dày làm sáng lên mặt đường loang lổ và những vạt bùn còn bám đầy lối nhỏ.
Một thời Vạn Hạnh
Chân dung từ biQua ngày rằm tháng Bảy, Hòa thượng Minh Châu viên tịch vào buổi sáng chớm thu. Vu lan ngưng đọng, mây la đà bay thấp hơn, và từ đó là những ngày không có nắng.
Xem thêm














