Bất hạnh nào hơn?
Bà cụ gầy gò, đi liêu xiêu trên hè phố trong bộ quần áo chân quê đã bạc màu, đầu không đội nón, vai đeo túi xách sờn rách, chân mang dép nhựa quá khổ. Đến trước mỗi cửa hàng, bà cụ đều dừng chân đứng lại, xoay mặt vào bên trong nhìn những người trong nhà bằng đôi mắt kèm nhèm, vừa như van xin vừa như ngại ngùng mà không nói gì.
Có người lạnh nhạt dửng dưng. Có người bố thí một vài ngàn đồng. Có người tế nhị gửi bà cụ năm bảy ngàn bằng cả hai tay. Dù có hay không, được ít hay được nhiều, tế nhị hay khinh mạn bà cụ cũng vẫn không nói tiếng nào, lẳng lặng khó khăn xoay người liêu xiêu bước về phía trước.
Trưa Sài Gòn trời nắng như đổ lửa. Bà cụ hòa vào trong nắng nóng như một chiếc lá khô trôi giữa dòng đời bất hạnh.
Khi tôi ghé vào cửa hàng tạp hóa hỏi mua một vài thứ cần dùng thì cũng là lúc bà cụ ấy đang đứng trước gian hàng bên cạnh. Gian hàng ấy có người đàn bà vào quãng trung niên và một cụ bà trong độ tuổi như bà cụ đang đứng bên ngoài nhưng hồng hào, quắc thước hơn rất nhiều. Hai cụ bà khác nhau một trời một vực. Có lẽ bà cụ và người đàn bà trung niên trong cửa hàng là hai mẹ con.

Người đàn bà trung niên không để cho bà cụ bên ngoài đứng lâu, đã vội bỏ dở dang câu chuyện đang nói với mẹ, bước ra móc túi gởi tận tay bà cụ mấy tờ giấy bạc hai ngàn. Hình như vẫn chưa bằng lòng được với số tiền ấy, người đàn bà toan cất tiền vào túi lại lấy ra mấy tờ nữa gởi thêm rồi lẳng lặng bước vào tiếp tục câu chuyện đang nói với mẹ. Bà cụ bên ngoài cũng lặng lẽ xoay người chậm chạp bỏ đi sau khi nhận được món tiền của người tặng.
Tôi dù đang mua vật dụng nơi cửa hàng bên cạnh nhưng vẫn để ý thấy được toàn cảnh vừa rồi đã diễn ra. Khi tôi mua hàng xong bước ra khỏi cửa để lấy xe thì người đàn bà trung niên đã nhìn tôi nói như một lời than: “Tội nghiệp! Tuổi già chừng ấy rồi mà vẫn không có nơi nương tựa. Chắc không con cháu gì nên mới phải ra thân như thế!”.
Tôi chưa kịp có ý kiến gì thì người đàn bà ấy lại tiếp:
“Hoặc giả vẫn còn có con cháu nhưng đã bỏ bê không chịu nuôi dưỡng. Phải lê thân tự kiếm miếng ăn để sống, chẳng ai muốn như vậy, chắc là bà cụ ấy đau khổ lắm!”.
Tôi đã lên xe đi về mà hình ảnh bà cụ già nua đi liêu xiêu trong nắng nóng cùng với lời nói chân tình của người đàn bà trung niên vẫn đeo bám trong tâm trí không rời ra được.
Cuộc đời của mỗi người không nhiều thì ít ai cũng có riêng nỗi bất hạnh. Nhưng nỗi bất hạnh của việc gần cuối cuộc đời rồi mà đơn chiếc không nơi nương tựa quả tình là một sự xót chua không sao bù đắp được. Nỗi bất hạnh càng lớn hơn đến cực cùng khi còn có cháu con mà vẫn thiếu chỗ dung thân, không ai nghĩ tới thì xót chua cao lên biết đến ngần nào! Giữa hai sự xót chua ấy, tôi thầm mong bà cụ già không phải nằm trong trường hợp thứ hai không phải âm thầm nhận thêm sự nghiệt ngã đắng cay trong điều chua xót đã phải gánh chịu!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Một mảnh đời
Phật pháp và cuộc sốngHôm nay, tôi đến thăm cô Ba H., người hàng xóm, mới từ bệnh viện Ung bướu. trở về. Dù là thầy thuốc, đã chứng kiến biết bao nhiêu là bệnh tật, chết chóc của đồng loại nhưng tôi vẫn thật sự giật mình vì sự tàn phá của căn bệnh ung thư phổi đối với cô ấy. Nếu không đến tận nhà, tôi chẳng cách nào nhận ra người hàng xóm vốn quen biết bấy lâu.
Hành hương trần thế
Phật pháp và cuộc sốngChúng ta đến trần gian này để làm gì? Theo quan niệm bình thường, kém sáng suốt, thì chúng ta đến trần gian này để tìm kiếm những thực phẩm, của cải của trần gian để hưởng thụ. Mật ngọt của trần gian này nhiều lắm. Nào giàu có, tiếng tăm, quyền lực, tình yêu, gia đình... Rồi sau đó ra đi, bỏ lại buổi tiệc đời cho những người đến sau. Bỏ lại cho người khác với rất nhiều nuối tiếc, chẳng đem theo được gì.
Hạnh phúc thật sự không nằm ở điều kiện bên ngoài
Phật pháp và cuộc sốngSống chết thật ra chẳng có gì là quan trọng cả. Mọi người thường sợ chết, nhưng thử nghĩ xem: chết rồi có mất đi đâu? Chắc chắn là tái sinh thôi.
Người Phật tử đối diện với thất bại ra sao?
Phật pháp và cuộc sốngTrong đời sống, thất bại là điều không ai tránh khỏi. Có người thất bại trong công việc, có người vấp ngã trong tình cảm, có người gặp những biến cố tưởng chừng vượt quá sức chịu đựng.
Xem thêm














