Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ hai, 07/11/2022, 16:05 PM

Bố Đại Hòa thượng: Ung dung tự tại, bình thản vui cười khắp thế gian

Hòa Thượng Bố Đại từng nói với người nông dân: “Hãy lấy những cây non để trồng, và bạn sẽ thấy trời cao trong nước khi bạn biết cúi đầu”. Ông nói với thế gian bằng một ngôn ngữ cực kỳ đơn giản rằng những người thường xuyên bố thí sẽ gieo trồng những cánh đồng phúc đức cho riêng họ.

Audio

Hòa thượng Bố Đại, còn được gọi là Hòa thượng túi vải. Nguồn gốc xuất thân của ông cũng khá huyền thoại.

Người ta nói rằng, cuối thời nhà Đường, một bó củi trôi trên sông từ Long Tây và có một đứa trẻ trên đống củi.

Trương Trọng Thiên ở làng Trường Thinh nhìn thấy đứa trẻ có đôi tay và đôi chân mũm mĩm, cứ cười toe toét cười, anh ta mừng quá nên bế nó lên, thấy đệm ở dưới người đứa trẻ là một chiếc túi vải màu xanh.

Trương Trọng Thiên đưa đứa trẻ về nhà nuôi nấng và đặt tên cho nó là “Khiết Thử”.

Vì lớn lên ở làng Trường Thinh nên anh ấy đặt tên bé là “Trường Thinh Tử”.

Sau khi lớn lên, Trường Thinh Tử đi tu và trở thành một nhà sư. Ông ta buộc một chiếc túi vải vào một chiếc gậy và một mình lang thang khắp nơi.

Ông ấy thấy đồ vật thì xin đồ vật, thấy đồ ăn thì xin đồ ăn, tất cả đồ khất thực đều được gói vào túi vải, nên còn được gọi là “Hòa thượng túi vải”.

Phật Di Lặc là ai trong kinh điển Phật giáo

Hòa thượng Bố Đại đã nói: “Khi bạn lùi lại thì hóa ra lại tiến về phía trước”.

Hòa thượng Bố Đại đã nói: “Khi bạn lùi lại thì hóa ra lại tiến về phía trước”.

Người ta nói mỗi lần ông ta đi xin ăn đều có các chàng trai độ mười tám tuổi đi cùng, người ta không biết các chàng trai này đến từ đâu, đuổi đi cũng không đi. Vào mùa hè nóng nực, hòa thượng Bố Đại tắm suối, và những chàng trai này bày trò trêu đùa với ông.

Vào thời điểm đó, Lỗ Thắng một người giỏi vẽ tranh đã vẽ hình hòa thượng túi vải trên tường của một ngôi chùa.

Ông đi khắp nơi, giáo hóa rộng rãi, khi mệt thì tìm một chỗ để ngủ và nghỉ ngơi. Ông ấy có một câu thơ miêu tả chân thực về việc ông ấy đi vân du khắp nơi và kết nhiều thiện duyên với nhiều người.

“Một bát cơm nghìn nhà

Một thân đi ngàn dặm

Mắt đen thấy người ít

Hỏi đường như mây trên đầu”.

Một cư sĩ họ Trần hỏi ông, làm thế nào mới có thể không rơi vào vòng xoáy thị phi tranh luận đúng sai với người khác? Hòa thượng Bố Đại liền hát một bài “Nhẫn nhục kệ” cho ông:

Một cư sĩ họ Trần hỏi ông, làm thế nào mới có thể không rơi vào vòng xoáy thị phi tranh luận đúng sai với người khác? Hòa thượng Bố Đại liền hát một bài “Nhẫn nhục kệ” cho ông:

“Đúng hay sai ôm hận cả thế giới

Hãy suy nghĩ cẩn thận về những gì bạn có thể làm

Tấm lòng rộng mở, mang trong mình sự nhẫn nại

Nếu có thể buông xuống được có thể nhìn thấy mặt trời

Nếu bạn có một tâm sự, bạn nên chia sẻ nó

Ngay cả khi bạn gặp phải kẻ thù, bạn cũng có thể dung hòa

Để làm cho trái tim này yên ổn. Tự nhiên đạt được an nhiên tự tại”

Đại ý là: trên đời này có quá nhiều thị phi, nhưng nếu bạn nghĩ về nó quá nhiều thì cũng không làm được gì? Nếu bạn có thể thả lỏng trái tim, bạn có thể chịu đựng sự sỉ nhục, nếu bạn có thể thả lỏng trái tim, bạn có thể vượt qua bóng tối. Dù là đối với bạn tâm tình hay đối phương, đều có thể cùng nhau hòa hợp, không sinh ra oán hận trong lòng, thân tâm tự nhiên thoải mái.

Mặc dù Hòa thượng Bố Đại luôn đi khất thực xin ăn, nhưng những người có huệ nhãn rất kính trọng ông.

Dù tu hành độc lập, nhưng Bố Đại hòa thượng được nhiều người có trí huệ và kiến giải cao siêu vô cùng tôn trọng.

Dù tu hành độc lập, nhưng Bố Đại hòa thượng được nhiều người có trí huệ và kiến giải cao siêu vô cùng tôn trọng.

Vào một ngày, có người sau khi mời Bố Đại Hòa thượng dùng cơm chay ở nhà xong, lại thành khẩn cầu xin ông nghỉ lại trong nhà, để thể hiện sự thành kính của mình. Vào sáng sớm ngày hôm sau, Hòa thượng Bố Đại đã viết một bài thơ trên cửa ngôi nhà này, ông nói rằng có một vị Phật trong thân thể của mình, nhưng thế gian không biết.

Vào ngày 3 tháng 3 năm Trinh Minh thứ 2 ((916 SCN), trước khi hòa thượng Bố Đại viên tịch, ông ngồi trên một tảng đá phía đông ngôi chùa Nhạc Lâm , ông ấy nói:

“Di Lặc, chân Di Lặc

Phân thân trăm ngàn ức

Thời thời hiển thị trước người đời

Nhưng mọi người lại không biết”.

Nói xong bài kệ, ông ấy viên tịch mà đi.

Lúc này, người ta mới biết Hòa thượng Bố Đại là hóa thân của Phật Di Lặc. Vì vậy, người dân vùng sông Dương Tử, tỉnh Chiết Giang đã dùng hình ảnh của ông khi còn sống ở trần gian để vẽ tranh chân dung để họ thắp hương cúng bái.

Một chiếc túi vải huyền thoại được dùng trong thời gian khó khăn, đã để lại một ý nghĩa cho đời sau. Như Di Lặc đi trong thế gian nhắc nhở mọi người hãy bỏ những phiền muộn của thế gian vào trong túi, trút bỏ những bất bình trong lòng, rồi họ sẽ nhận được công đức vô tận.

Hòa Thượng Bố Đại từng nói với người nông dân: “Hãy lấy những cây non để trồng, và bạn sẽ thấy trời cao trong nước khi bạn biết cúi đầu”. Ông nói với thế gian bằng một ngôn ngữ cực kỳ đơn giản rằng những người thường xuyên bố thí sẽ gieo trồng những cánh đồng phúc đức cho riêng họ.

Hòa thượng Bố Đại đã nói: “Khi bạn lùi lại thì hóa ra lại tiến về phía trước”.

Có lẽ câu chuyện về Hòa Thượng Bố Đại nên kết thúc ở đây. Tuy nhiên, trong dòng sông dài thời gian, với ngàn lớp sóng khác nhau lại vô tình phản chiếu ánh hào quang rực rỡ của câu chuyện về Hòa thượng Bố Đại.

Vào năm Nguyên Phúc đầu tiên của triều đại Bắc Tống (1098), Tống Triết Tông đã phong cho Hòa thượng Bố Đại là “Đại sư Định Ứng”. Vào năm Trùng Ninh thứ ba (1104), trụ trì chùa Nhạc Lâm đã quyên góp để xây dựng một ngôi chùa, và bức tượng Di Lặc được đúc để trong chùa. Tống Huy Tông đã đặt tên cho ngôi chùa là “Sùng Ninh”. Trên đỉnh Phi Lai đối diện với chùa Linh Ẩn, có hơn 300 bức tượng trong hang động từ thời Ngũ Đại. Một trong những bức tượng lớn nhất là tượng Di Lặc dựa vào hình tượng nguyên mẫu của hòa thượng Bố Đại.

Một bức tranh vào cuối nhà Minh và đầu nhà Thanh, “Mười đứa trẻ trêu đùa Di Lặc”, trong bức tranh, Di Lặc có thân hình đầy đặn, lộ ngực và bụng to, và nụ cười sảng khoái, tay phải cầm chuỗi hạt và ngồi nghịch túi vải. Mười đứa trẻ xung quanh có ngoại hình khác nhau, và chúng khá nghịch ngợm, chúng trèo lên vai Đức Di Lặc, kéo tai Ngài, hoặc đòi cây gậy hoặc chuỗi hạt của Ngài. Sự vui đùa của những đứa trẻ và sự tốt bụng của Di Lặc khiến bức tranh sống động như thật.

Di Lặc là người rộng lượng và bao dung, bao dung với những điều không như ý trên đời, thế gian có nhiều buồn phiền, có nhiều điều bất bình, nhưng luôn vui vẻ và mỉm cười. Tấm lòng bao dung của Di Lặc khiến người đời chỉ nhìn thấy hình ảnh của ông cũng mỉm cười bình yên.

Theo Secret China.

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Thời niên thiếu của Tôn giả Mục-kiền-liên

Nhân vật Phật giáo 19:20 26/03/2024

Tôn giả Mục-kiền-liên, bậc Thánh đứng hàng thứ hai trong mười vị Đại đệ tử của đức Phật. Ngài được đức Thế Tôn khen ngợi là vị có thần thông đệ nhất và hiếu tâm lớn nhất trong hàng đệ tử xuất gia của Phật.

Thiền sư Khương Tăng Hội – Người khai sáng Thiền tông Việt Nam

Nhân vật Phật giáo 09:03 20/03/2024

Người khai sáng Thiền tông Việt Nam là Thiền sư Khương Tăng Hội – sơ Tổ của dòng phái Thiền Việt Nam, người đã có công góp phần xây dựng cơ sở nền móng hoạt động để Trung tâm Phật giáo thứ II ở vùng Đông Bắc Bộ phát triển từ thế kỷ thứ II đến thế kỷ thứ XI.

Công hạnh của tín nữ Visākhā

Nhân vật Phật giáo 15:10 23/02/2024

Thuở Đức Thế Tôn còn tại thế đã có những vị đại đệ tử xuất gia xuất sắc là những bậc thánh Tăng đã chứng đắc quả A-la-hán với những công hạnh nổi bật như 10 vị đại đệ tử của Phật.

Gương hiếu hạnh của Hòa thượng Cua, một nhân vật có thật trong lịch sử Phật giáo Việt Nam

Nhân vật Phật giáo 19:20 22/01/2024

Ngài trong lòng mọi người, đẹp đẽ chói ngời muôn thuở, không phải là hình ảnh của vị Thiền sư, càng không phải của một tu sĩ được vua ban chức Ngự Tiền Chi Quân và áo gấm. Đó là hình ảnh của một bậc chân tu tốt đời sáng đạo, lo tròn chữ hiếu với mẹ già một cách vượt thường đầy trí tuệ.

Xem thêm