Cõi về
Tác bạch cúng dường Trai tăng vừa xong, toàn gia quyến đảnh lễ hiến cúng; Tuấn dẫn tang gia mang phẩm vật vòng quanh trai bàn để dâng tịnh vật tịnh tài lên chư tăng, ni.
90 năm, cụ bà sống thật trọn vẹn với chồng con và minh mẫn lúc xế chiều, như cánh lan ngả màu hoàng hôn để chuẩn bị đón nhận bóng đêm, không còn gì luyến tiếc. Đám trẻ trong gia đình, ngoài Hạnh, không ai hiểu đạo để phát tâm làm phước hồi hướng cho thân mẫu, nhưng kết cục, vẫn đồng ý phóng sinh và cúng trai tăng. Xuân, người con gái trong gia đình chống việc phóng sinh: -“mấy người làm chuyện tốn kém vô ích. Việc trai tăng, ai có tiền thì tự góp, tôi hết nhiệm vụ rồi. Bao nhiêu năm tôi đóng góp cho hội, cuối đời, hội lo, ai bảo mấy người đòi hỏi dịch vụ mai táng cao cấp thì ráng mà chịu...”
Ảnh minh họa |
Sống chung một Thành phố, phương tiện đi lại dễ dàng, thời gian tuy bận nhưng ai cũng có thể sắp xếp để đến với nhau, huống nữa là mẹ mình, cô Ái không như vậy, nhiều tháng năm anh chị em chưa gặp mặt, đến khi nghe tin mẹ nhập viện, cô đến thăm một lần, khi chết đến một lần nữa để tiễn đưa đến lò thiêu. Làm tuần, người con trai thứ ba tên Chánh, gọi là ba Chánh, cả vợ con không ai tham dự. Cậu là người được mẹ dành nhiều tình thương và chăm sóc nhiều nhất, thế nhưng, cũng ít bén mảng đến thăm viếng suốt thời gian bà cụ bệnh, cuộc tiễn đưa là tình nghĩa cuối cùng cậu dành cho bà. Dĩ nhiên cô Ái và con cái không ai đến cúng cơm mỗi tuần. Các cô con dâu cũng chẳng mấy ai tha thiết.
Lúc nhà còn ở Đà Nẵng, bà nội từ Sơn Trà qua thăm, hai bà cháu phải ra đường đứng suốt ngày đợi khi ba Tuấn đi làm về mới dám vô nhà, dăm ba câu thăm hỏi, bà về lại quê, tiền nội cho đều bị mẹ tịch thu. Qua nhiều trận đòn khắc nghiệt, Tuấn bỏ nhà ra đi vào Thành phố xa lạ, không bà con họ hàng; bị cảnh sát gửi vào viện mồ côi, rồi không thích hợp với tập thể ô hợp, Tuấn lại trốn, được đám giang hồ tiếp đón giúp đỡ, ăn bụi ngủ bờ, chẳng bao lâu, Tuấn tách khỏi kiếp bụi đời, được nhà chùa tiếp nhận; một ngả rẽ đúng với tâm trạng của Tuấn, 8 tuổi, Tuấn hãnh diện mang trên người tấm áo nâu sòng của một chú Tiểu.
Mỗi mùa Vu Lan, cánh hoa hồng hay hoa trắng không còn ý nghĩa đối với Tuấn, cảm thấy mình trơ trọi như cây khô giữa sa mạc, một chút xúc cảm rung nhẹ như chiếc lá trên cao cũng thiếu hơi gió tác động.Nhưng rồi, Tuấn lại thầm tưởng, tất cả chúng sanh đều là mẹ cha lẫn nhau trong vô số kiếp, kiếp nầy cụ bà cũng chỉ là một trong vô số mẹ cha đã trôi lăn trong 6 nẻo luân hồi, xúc động cho riêng cụ bà hay xúc động cho mọi chúng sanh thân bằng quyến thuộc đều là sợi giây níu kéo ái nghiệp tử sanh, oan nghiệp chập chùng.
Minh Mẫn
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Sống Đẹp
Tôi là ai? Ta là ai? Chúng ta là ai?
Phật giáo thường thức 08:45 26/04/2024Một câu hỏi tưởng như không cần thiết, nhưng thật ra là rất cần thiết cho đời sống có ý nghĩa của con người.
Từ bi và trí tuệ phải cân bằng
Phật giáo thường thức 08:00 26/04/2024Trí tuệ và từ bi phải đi song đôi, phải cân bằng không được chênh lệch. Có trí tuệ mà thiếu từ bi là trí tuệ khô (càn tuệ), có từ bi mà không trí tuệ là từ bi mù quáng (si từ).
Tội là gì?
Phật giáo thường thức 07:57 26/04/2024Tội lỗi là những điều bất thiện, những việc ác do chính mình nói, chính mình làm, chính mình suy nghĩ, chính mình gây ra, chính mình tạo tác, do thân khẩu ý của chính mình.
Là con của đức Phật
Phật giáo thường thức 15:20 25/04/2024Đã xưng là Phật tử phải học theo hạnh của Phật. Phải luôn quán đến sự vô thường. Mới đó mà đã trôi qua một năm, thời gian mau chóng, thân người cũng theo đó mà biến đổi. Phải lo tu ngay từ bây giờ, thời gian không hẹn, không chờ đến già.
Xem thêm