Dưới bóng Từ bi
Lần đầu tiên tôi đến tịnh xá Trung Tâm (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) tính đến nay đã gần 10 năm.
Đó là lần tôi cùng chị đến tịnh xá lễ Bồ-tát Quán Thế Âm, để rồi sau đó tôi tri nhận nhiều hơn về hạnh nguyện của Ngài, để mở ra cho tôi nhiều thêm những quảng đại của đạo giải thoát, khi tôi vẫn đang lầm lũi bước đi bên cạnh nhân duyên nghiệp báo của chính mình, trong đời trần thế này.
Với tôi, đó là món quà vô cùng trân quý dù tôi ít khi mảy may vô ưu trước những trần lao của cuộc đời hiện tiền. Nguyện rằng ở một đời sống nào đó không đọa lạc, tôi vẫn sẽ được biết đến Phật pháp, như một đứa con nhỏ bé quy ngưỡng tâm mình bên Ngài, cõi an lạc giữa đường tục lụy…
Trưa nay, tôi cũng qua lễ Ngài. Ngài đẹp, phúc hậu quá đỗi. Nhìn Ngài cũng đủ làm lòng ấm lại, vô úy đến rơi nước mắt, nước mắt được kính ngưỡng Ngài, được thấy Ngài bên cạnh mình. Những khoảng không chừng như bất tận chợt nhỏ dần, nhỏ dần và biến mất khi trong suy tư của tôi chỉ còn hình dung Ngài.
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ tát.
Trưa nay, gió to, sân tịnh xá nhiều lá rụng. Hoa sa-la cũng rơi đỏ một góc sân. Tôi cầm chổi quét hết những chiếc lá sau cơn gió, xanh có, vàng có và những cánh sa-la vừa lìa cành về với vô thường. Vừa quét vừa niệm danh hiệu Ngài, cũng là quét sạch những cáu bẩn đã len vào, đã làm dày làm ố tâm mình. Bụi trong tâm, bụi làm mờ sự minh tịnh. Bụi bám dày, ta càng lạc loài trong trần ai, đau khổ… Rồi mai này ta sẽ về đâu khi tứ đại rã tan, khi kiếp người chợt tắt… Niệm Ngài Bổn Sư để mong trở về cái chân như trong sáng. Niệm câu Di Đà để hướng thiện những ngày sau…
Rồi cơn mưa chợt đến, dưới mái tịnh xá tôi được khỏi ướt, cũng như dưới ánh dương Phật pháp, ta thoát kiếp luân hồi. Xung quanh tôi là mùi của hơi đất nóng hắt lên khi gặp cơn mưa vội, là mùi mồ hôi của tấm áo chưa kịp ướt sũng của tôi, của anh, của cô, và của ông… Đó là mùi của cuộc sống, của cuộc mưu sinh và của những kiếp người lang bạt. Nhìn lên tôi thấy tán sa-la với những chiếc lá xanh ngát, óng ả hong khô những giọt nước lấp lánh như dát bạc. Những bóng nắng khẽ len mình, lọt xuống tán cây làm ấm mặt sân vừa loang loáng nước. Xa xa, lá bồ-đề khẽ reo hoan trong gió, lấp lánh, lấp lánh… Xa xa Đức Quán Thế Âm vẫn từ bi hứa khả, nhìn về những ai đang ngưỡng vọng, chờ đợi Ngài…
Trưa nay, trong sân tịnh xá nhìn lên vòm trời cao xanh, tôi đã nghĩ về Sư, vị Sư khả kính mà cũng là người đạo huynh trong lòng tôi. Sư đã đi xa cầu đạo học. Ngày trở về sở học vẹn tròn, tôi mong sẽ lại thấy Sư trong màu huỳnh y, có khi là áo bày vai hữu, có khi là y đắp tôn nghiêm dưới mái tịnh xá, như ngày nào…
Trưa nay, trong sân tịnh xá tôi nhớ đến bạn, người bạn quen chưa lâu nhưng bạn đã nghe hiểu lòng tôi. Và tôi hạnh phúc hơn khi từ nay bạn đã gần gũi hơn với đạo. Đường đời còn dài, nghiệp báo luôn song hành, tôi tin bạn hiểu và hành để dừng tạo tác, để quãng đời tiếp trước được an hơn, khi chúng ta sửa mình, tập sống lành hơn. Mà vả có nhiều chông chênh, tôi cũng mong bạn nương đạo giải thoát để mỗi ngày được nhẹ nhàng hơn, thảnh thơi hơn giữa những ngột ngạt chưa thật sự được giải vây…
Và trưa nay, trong sân tịnh xá hình dáng em, giờ là sư chú rồi, loáng thoáng trong tôi. Ngày hay tin em thế phát, tôi mừng rơi nước mắt, như thể tôi được trút bỏ mái tóc vướng lụy của chính mình. Tôi, vẫn mong cầu em được Phật gia bị, để tròn vẹn con đường hạnh phúc em đang đi, hay bởi lẽ em đang đi trên con đường là khát khao của tôi… mà giờ này nước mắt rưng rưng…
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














