Gửi những ai định từ bỏ cuộc sống này…
Gửi những ai bữa nay có ý định rời bỏ cuộc sống này, mình muốn cho bạn một trái cam...
Không phải là một lá thư dài, cũng không phải lời khuyên lẽ phải. Chỉ là… một trái cam. Mình không biết bạn có thích cam không, có từng ngồi trước nhà, ăn một múi cam thơm rồi thấy lòng dịu lại giữa những điều chát chua chưa? Nếu chưa, thì thôi, mình cho bạn nè - một trái cam.
Trái cam này, không quá ngọt đâu. Nó không phải thứ cam của quảng cáo – mọng nước, mát lạnh, tươi rói và sẵn sàng cho mọi sự hân hoan. Nó là thứ cam chợ chiều bà Tư mới cho mình, có vết rám nắng, lớp vỏ hơi sần sùi, cầm vô không thấy mát tay, nhưng bên trong - là từng múi cam sống sót giữa bao nắng mưa. Như bạn, bữa nay.

Bạn có thể đang thấy mình như lá rụng, rơi đâu cũng trật. Thấy lòng trống quắc như căn nhà bỏ không. Mình hổng nói xạo đâu, có những bữa đời nó kỳ cục lắm - quay cuồng như bão, lạnh như sương ngập đồng. Nhưng có điều này mình muốn nói: bạn không cần mạnh mẽ mới sống tiếp được. Bạn chỉ cần… ở lại. Thở. Như múi cam nằm im trong vỏ, hổng gồng, hổng cãi, vẫn thơm.
Có thể bữa nay, bạn cảm thấy mình như một cái cây không còn mùa. Nhưng bạn ơi, cây cam cũng có lúc trơ cành. Nó cần một mùa nghỉ, để gom nhựa lại, để những điều nhỏ xíu trong lòng nó kịp lớn. Không ai đòi hỏi bạn phải xanh tốt mỗi ngày. Bạn có quyền héo rũ, có quyền im lặng. Nhưng hãy cứ ở lại!
Mình gửi bạn trái cam này không phải để đổi lấy lời hứa rằng bạn sẽ ổn, hay bạn sẽ không rời đi. Mình chỉ mong bạn ngồi lại một lát thôi. Ngồi xuống, lột lớp vỏ buồn bã khỏi lòng mình, từng chút, chậm rãi. Mình không biết ngày mai có gì chờ bạn. Nhưng mình tin, nếu còn một múi cam thôi, còn một người nhớ tới bạn, thì bạn chưa hết vị.
Bạn không cần phải “trở nên tốt đẹp”. Chỉ cần tiếp tục. Như trái cam chín muộn, bị gió đập mấy lần, vẫn đủ “cam” để dâng.
Nếu bữa nay là ngày bạn muốn buông - thì xin bạn, trước khi đi, cầm lấy trái cam này, ăn thử một múi. Nhỏ thôi, mềm thôi. Và nếu bạn vẫn muốn rời đi sau đó – mình không giữ. Nhưng mình sẽ ngồi đó, chỗ bạn từng ngồi, với một trái cam khác, chờ một ngày bạn quay lại.
Mình kêu tên trái cam đó là: còn sống.
Và đôi khi, sống thôi - cũng là một phép màu thiệt lớn rồi.
Và đôi khi, chỉ cần bấy nhiêu, là đủ.
…
Nếu bạn muốn, mình sẽ ở đây. Không phán xét. Không sửa chữa.
Chỉ ngồi kế bên, và đưa cho bạn thêm một múi cam nữa!
Vì hình như nắng trên đời sẽ bớt đẹp hơn, nếu bữa nay bạn rời đi quá sớm!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn


Gửi những ai định từ bỏ cuộc sống này…
Sống an vui
Gửi những ai bữa nay có ý định rời bỏ cuộc sống này, mình muốn cho bạn một trái cam...

Bạn đang dùng thời gian quý báu mỗi ngày để làm điều gì?
Sống an vui
Cuộc sống mỗi ngày trôi qua rất nhanh, tuy vậy ta hầu như quên đi mục tiêu chính của bản thân là gì.

Chúng ta không biết gì về chính mình
Sống an vui
Những lời dạy của Đức Phật chủ yếu là về những điều đang hiện diện ngay trước sự nhận biết của ta - cảm giác của hơi thở, sự chuyển động của thân thể, những dòng tư tưởng trôi qua trong Tâm…

Nghịch cảnh phải nhẫn mà thuận cảnh cũng nhẫn
Sống an vui
Sở dĩ con người khởi tâm sân là do họ không thỏa mãn được ham muốn và tham ái; hoặc họ được rồi, lại sợ mất đi.
Xem thêm