Làm sao để được bình an trước những nghịch cảnh?
Có những ngày, cuộc sống như một dòng lũ cuốn. Mọi thứ xảy đến không theo một trật tự nào. Người ta có thể vừa đón nhận một niềm vui bé nhỏ thì ngay sau đó, đã bị đẩy vào một khúc quanh đầy thử thách. Tôi cũng từng như thế - hoang mang, bất lực và tự hỏi: Vì sao mình phải chịu đựng điều này?
Nhưng từ khi học Phật, tôi dần hiểu ra rằng: nghịch cảnh không phải là hình phạt. Nó là bài học. Nó là tấm gương để mình soi lại chính mình.
Đức Phật dạy rằng đời là khổ - dukkha. Câu nói ấy không để gieo nỗi bi quan, mà để nhắc chúng ta nhìn rõ bản chất cuộc đời. Có sinh thì có diệt, có thương yêu thì có ly biệt, có mong cầu thì có thất vọng. Không ai tránh khỏi. Điều khác biệt nằm ở chỗ: ta đối diện với nó như thế nào.
Khi tôi bắt đầu tập nhìn nghịch cảnh như một phần tự nhiên của đời sống, tâm tôi bớt chống đối. Tôi không còn đặt câu hỏi “Tại sao lại là tôi?” mà nhẹ nhàng hơn: “Điều này đang dạy tôi điều gì?” Và tôi nhận ra, chính những lúc khốn khó nhất lại là lúc tôi có cơ hội nhìn lại mình rõ nhất. Những giận hờn, hơn thua, chấp trước… đều bộc lộ ra khi sóng gió nổi lên. Nhờ vậy, tôi thấy được những tập khí cần được chuyển hóa.

Phật pháp không dạy tôi chạy trốn nghịch cảnh. Phật pháp dạy tôi thở chậm lại, ngồi yên và nhìn sâu. Mỗi khi tâm hoang mang, tôi quay về với hơi thở - chỉ đơn giản là vào, ra. Tôi đọc một bài kệ nhỏ, thắp nén hương, và lặng lẽ chắp tay. Ngay cả khi bên ngoài là hỗn loạn, bên trong tôi vẫn có thể an trú.
Bình an không phải là không có sóng gió. Bình an là giữa cơn bão, ta vẫn giữ được sự tỉnh thức. Là khi lòng không còn nuối tiếc quá khứ, không lo âu tương lai. Là khi ta chấp nhận hiện tại như chính nó, không tô màu, không phán xét.
Tôi đã từng mong cầu một đời sống phẳng lặng. Nhưng giờ đây, tôi trân quý cả những thăng trầm. Bởi nếu không có đau khổ, làm sao tôi học được từ bi? Nếu không có mất mát, làm sao tôi biết trân quý những gì mình đang có?
Con đường học Phật là con đường trở về với chính mình. Mỗi nghịch cảnh là một cơ hội để trở về, để buông bớt, để sống sâu hơn. Và rồi, từ nơi chênh vênh nhất, tôi lại tìm được một chỗ đứng vững vàng. Đó là nơi của hiểu biết, của thương yêu - và của bình an chân thật.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Trí tuệ thế gian và trí tuệ Bát nhã dưới góc nhìn Thiền học
Phật pháp và cuộc sốngHôm trước, tôi đi tác nghiệp Hướng dẫn viên du lịch cho năm khách người Pháp của Công ty Du lịch Vietravel, trong đó có thăm viếng chùa Thiên Mụ - Huế. Đây là ngôi cổ tự bậc nhất xứ Cố đô một thuở hơn cả thế kỷ (1802 – 1945), nổi tiếng với tháp Phước Duyên bảy tầng được xây dựng từ thời vua Thiệu Trị năm 1844.
Giữ ấm cho nhau giữa đời gió rét
Phật pháp và cuộc sốngNhững ngày này, gió thổi từ đâu đó rất xa, chạm vào lòng phố, chạm vào vai người đi đường, rồi len vào từng kẽ áo.
Mùa hoa nở trong tâm
Phật pháp và cuộc sốngNhư một cơ duyên mà Bụt muốn tôi có mặt trong hành trình này. Sau đại dịch, khi nhân loại đối diện với quá nhiều mất mát và bất an, tôi cũng đứng trước những câu hỏi lớn về ý nghĩa của sự sống, về nơi nương tựa bình an giữa dòng đời biến động.
Im lặng trong một mối quan hệ: Khi không cùng tần số, mọi thứ sẽ tự động tách rời
Phật pháp và cuộc sốngKhi không cùng tần số, mọi thứ sẽ tự động tách rời. Những kết nối sẽ biến mất từ trong tâm thức, tạo nên khoảng cách vô hình… Vì vậy mà lắng nghe cũng là một kỹ năng sống. Nếu muốn nước mới được rót vào ly trà, thì đừng đặt mình cao hơn ấm trà của thiên hạ.
Xem thêm














