Một em bé - Một đức Phật tương lai?
Phật Đản là cơ hội để chúng ta nhìn lại những đứa bé quanh mình, và tự hỏi: "Ta đã từng nâng niu ánh sáng Phật tánh ấy chưa?"
Nhìn trẻ thơ bằng ánh mắt của Đức Phật sơ sinh
1. Khi Phật là một đứa trẻ
Chúng ta thường quỳ gối trước pho tượng Đức Phật đầy đặn uy nghi, hoặc ngưỡng vọng những hình ảnh siêu việt trong kinh điển. Nhưng ít ai dừng lại để suy ngẫm: Đức Phật cũng từng là một hài nhi – bé nhỏ, không vương miện, không pháp tòa, chỉ đứng trên một đóa sen, mỉm cười và chỉ lên trời xuống đất.
Chính từ đó, hình tượng Phật sơ sinh được khắc họa không chỉ để tôn vinh một sự kiện lịch sử, mà để nhắc chúng ta rằng: Mỗi sinh linh vừa mở mắt chào đời đều mang trong mình một tiềm năng giác ngộ.
Và nếu ta nhìn một đứa bé bằng ánh mắt đã từng nhìn Phật sơ sinh, ta sẽ không còn thấy đó chỉ là "đứa trẻ", mà là một mầm sáng, một nụ sen của đạo lý đang chớm nở giữa đời.
2. Nhìn trẻ thơ – nhìn lại tự thân
Trong kinh điển, Đức Phật không bao giờ tán thán sự thành tựu bên ngoài. Ngài nhìn vào tâm. Và trong trẻ thơ, tâm ấy chưa bị bụi trần phủ lấp, chưa mang nghiệp thức nặng nề, chưa biết oán hận, so đo.
Một đứa trẻ:
– Khóc khi đau, cười khi được yêu thương.
– Không giấu giếm niềm vui, cũng không che đậy nỗi buồn.
– Không phân biệt sang – hèn, xấu – đẹp, giàu – nghèo.
– Không biết giả dối, nên cũng không cần phòng thủ.
Chẳng phải đó chính là tâm Phật khi chưa bị đời lôi kéo, là tâm nguyên sơ trước khi danh – ngã hình thành?
Vậy nên, nhìn một em bé, ta không chỉ thấy một sinh linh non dại, mà thấy hình ảnh của chính mình khi chưa bị cuốn trôi, và cũng là hình ảnh của một vị Phật nếu được nuôi dưỡng bằng chánh pháp và tình thương đúng nghĩa.
Ý nghĩa yếu tố huyền sử trong lịch sử Đản sinh của Đức Phật

3. Một đứa trẻ có thể thành Phật không?
Câu hỏi ấy, nếu hiểu đúng, là một lời nhắc tỉnh thức hơn là một hoài nghi triết học. Trong Kinh Pháp Hoa, Phật từng nói:
"Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh. Có thể thành Phật, sẽ thành Phật."
Điều đó không có nghĩa mọi đứa trẻ đều là Phật sẵn. Nhưng nghĩa là:
– Nếu được giáo dưỡng bằng trí tuệ,
– Nếu được lớn lên trong một môi trường không chỉ dạy cách thành công mà còn dạy cách biết yêu thương, biết buông bỏ,
– Nếu người lớn không chỉ cho con kiến thức mà còn cho con tấm gương sống tỉnh thức, thì mỗi đứa trẻ đều có thể đi trọn con đường mà Phật đã đi.
Phật không khởi đầu bằng thần thoại.
Phật khởi đầu bằng tiếng khóc của một hài nhi, và bằng ánh mắt tỉnh thức của một người mẹ đã mộng thấy voi trắng. Đó cũng là khởi điểm của bất kỳ ai bước lên con đường giác ngộ.
4. Một lời gợi mở cho người lớn
Chúng ta có thể hỏi: "Đứa bé này sau này sẽ làm gì?"
Nhưng có lẽ điều quan trọng hơn là:
– Mình sẽ nhìn nó bằng ánh mắt nào?
– Mình sẽ gieo vào đời nó hạt gì: lo âu hay an tịnh, hơn thua hay bao dung?
Trẻ thơ không cần bị uốn nắn để thành Phật.
Trẻ thơ chỉ cần được giữ gìn, tưới tẩm và nâng đỡ, để cái chất Phật trong tâm nó không bị tàn úa theo thời gian.
Và người lớn, nếu biết kính một đứa bé như kính Phật sơ sinh, sẽ không còn dạy bằng quyền lực, mà dạy bằng lòng kiên nhẫn. Sẽ không còn trông chờ sự vâng lời, mà cùng đồng hành với tâm yêu thương vô ngã.
5. Kết – Khi cúi đầu trước trẻ thơ
Phật Đản không phải chỉ để tắm Phật.
Phật Đản cũng không chỉ để nhớ một sự kiện hai ngàn năm trước.
Phật Đản là cơ hội để chúng ta nhìn lại những đứa bé quanh mình, và tự hỏi: "Ta đã từng nâng niu ánh sáng Phật tánh ấy chưa?"
Và biết đâu, giữa những em bé đang nô đùa kia, có một người sẽ làm nên đạo, không phải bằng lời giảng hùng hồn, mà bằng đời sống thấm nhuần tỉnh thức và từ bi – như một Đức Phật của tương lai, đã từng là một em bé được nhìn bằng ánh mắt hiểu – thương – tin.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Quở trách hay xúc phạm chư Tăng mang nghiệp rất nặng!
Phật giáo thường thứcViệc quở trách hay xúc phạm chư Tăng - theo lời dạy của ngài Luang Pu Mun - không chỉ là hành vi bất thiện trong đời sống thường nhật, mà còn là một loại nghiệp rất nặng, có thể đưa người tạo nghiệp vào những cảnh giới đau khổ sau khi chết.
Tu là trở về nguồn cội, quá trình biến đổi tâm thức và tư duy
Phật giáo thường thứcTu không phải chỉ là việc đơn thuần lên chùa, ăn chay, và tụng kinh niệm Phật; cũng không chỉ là việc tìm đến những nơi hẻo lánh, xa rời thế tục.
Vì sao niệm Phật mà tâm chẳng được quy nhất?
Phật giáo thường thứcNiệm Phật điều cần yếu là thường xuyên đặt mình vào trường hợp sắp chết, sắp đọa địa ngục thời không khẩn thiết cũng tự khẩn thiết. Dùng tâm sợ khổ để niệm Phật, ấy là “xuất khổ diệu pháp đệ nhất” cũng là “tùy duyên tiêu nghiệp diệu pháp đệ nhất”. Tâm niệm Phật sở dĩ chẳng qui nhất là do lỗi của tâm đối với sự sanh tử chẳng tha thiết.
Xem thêm















