Nếu không có Phật Đản sinh?
Nếu không có Phật đản sanh, thế gian ngụp lặn trong đau khổ nhưng không biết là khổ. Bao phen khóc cười đều do tham đắm chi phối, để được phần mình mà bất chấp hậu quả, không từ tàn ác giành giật về.
Vừa nắm trong tay với nụ cười đắc ý thì ngay đó lại tức giận khi bị kẻ khác cướp mất. Năm nối năm, đời nối đời cũng chỉ quẩn quanh chuyện giành giật được mất, hại mình, hại người.
Nếu không có Phật đản sanh, thế gian chìm trong ngu si mà không biết là ngu. bản ngã lớn như cỏ hoang mọc sau mưa, mà tình thương lại cằn cỗi như cây khô nơi sa mạc. Kể chi gia đình anh em, xá gì huyết thống mẹ cha, đạo đức là thứ mơ hồ xa vời, chỉ có tiền tài lợi danh quyền lực mới hiện hữu trước mắt. Con cái bỏ mặc cha mẹ già, anh em lao vào chém giết, vợ chồng phản bội nhau, cho đến người ngoài thì mặc sức lừa gạt, chèn ép. Đâu biết rằng ác nghiệp mình tạo ra chồng chất cao hơn núi, sâu hơn biển.
Ngày Phật đản sanh là ngày đánh dấu bình minh của nhân tâm sau đêm dài miên trường.
Nếu không có Phật đản sanh, thế gian cuồng vọng u mê mà không biết mình mê. Bị dục vọng lôi kéo, không ngại sát sinh, huyết tế dâng cúng tà ma quỷ thần, cho đến dùng bùa chú cấm thuật hại người, không ngờ được mình từ đây đến vĩnh kiếp chẳng những không thoát khỏi con đường ma đạo, còn chuốc thêm oán thù đeo bám ngàn đời, liên luỵ tông tộc, con cháu.
Nếu không có Phật đản sanh, thế gian nào có một phút yên bình. Ngày ngày bị thiêu đốt và dẫn dụ bởi tam độc tham sân si, thoảng hoặc cũng khởi lên chút nhân nghĩa thương yêu trong thoáng chốc, nhưng cũng là thứ tình cảm ích kỉ yếu ớt, bị ma tâm lập tức cuối trôi. Hiện hữu trên đời cũng chỉ để lặp lại và nối tiếp bi kịch, một vòng lặp miên trường không ngơi nghỉ, không gián đoạn.
Nếu không có Phật đản sanh, thế gian hung hăn tàn nhẫn, ích kỉ nhỏ mọn, hạn hẹp nông cạn, xấu ác khôn nguôi nhưng cũng yếu đuối sợ hãi, hoảng loạn bơ vơ, đau khổ tổn thương, bế tắc cùng quẫn. Một thế gian chìm trong bóng tối của vô minh và thống khổ, muôn vạn chúng sanh không nơi nương tựa quay về, mãi trôi lăn theo những nẻo xấu ác.
Vô lượng kiếp trầm luân, chúng sanh mới kết đủ duyên lành đợi đến thời Bồ Tát Hộ Minh giáng thế xuất trần. Ngày Phật đản sanh là thời khắc cảm động đến mức đại địa rung chuyển, các tầng trời chấn động, chư thiên hoan hỉ, vạn loài được hưởng niềm hỉ lạc chưa từng nếm trải. Tinh cầu chìm sâu trong tăm tối vô minh ngàn vạn năm từ nay đón nhận tia sáng đầu tiên của từ bi trí tuệ. Ngày Phật đản sanh là ngày muôn loài được tái sinh với một tâm thế mới bởi có bậc đạo sư soi chiếu ánh sáng giáo pháp vào mọi ngóc tối trong tâm trí chúng sanh.
Ngày Phật đản sanh là ngày thế gian đang ngập trong bùn đen u mê vươn dậy thành búp sen thanh khiết sáng tỏ bừng nở dưới chân thái tử Tất Đạt Đa, chúng sanh vốn chìm nổi trong những đường ác, vẫn nguyện gom góp tất cả thanh lương tốt đẹp của nhân sinh để kết thành bảy đoá tâm sen nâng bước đức Phật đản sanh. Để từ thiện duyên ban đầu, Người đem mưa pháp dập tắt tam độc (tham sân si) thế gian, thanh tẩy hung tàn thành thuần tịnh, chuyển hoá mê mờ thành thấu suốt. Giữa muôn trùng uế trược, Người vạch lối chỉ đường cho chúng sinh con đường hướng thượng thanh tịnh.
Ngày Phật đản sanh là ngày chúng sanh được cơ hội bá thiên vạn kiếp hi hữu. Vì sao? Vì con người ngỡ mình muôn đời là quân cờ trong bàn cờ số mệnh, bất lực chấp nhận để sóng nghiệp quăng quật cuốn xô mình theo dòng vô minh. Đến khi Phật đến trong đời, vén màn mây mù cho chúng sinh thấy ta hoàn toàn làm chủ số phận mình, ta có thể lựa chọn ôm nhau thay vì chĩa gươm giáo vào nhau, ta có thể lựa chọn chia sẻ thay cho ích kỉ, ta có thể thương yêu thay vì hận thù, ta ủng hộ nhau thế chỗ cho ghen ghét đố kị, ta có thể lựa chọn làm người lương thiện cho dù có ở trong nghịch cảnh. Ngày Phật đản sanh là ngày chúng sanh được giải phóng và hoàn toàn tự do lựa chọn con đường cho mình.
Ngày Phật đản sanh là ngày đánh dấu bình minh của nhân tâm sau đêm dài miên trường. Ánh sáng Phật pháp thắp lên ánh sáng thiện lành trong lòng mỗi chúng sanh. Người từng người truyền nhau nguồn sáng ấm áp dịu dàng đó, nhân rộng ra khắp địa cầu để từ đây đến mãi mãi vị lai, chỉ cần lòng người còn một tia sáng, cũng sẽ giữ được mặt trời đạo pháp trường tồn cho thế gian.
Ngày Phật đản sanh không chỉ là ngày thái tử Tất Đạt Đa giáng thế, không còn là niềm vui của dân chúng Kapilavastu (Ca Tỳ La Vệ) xa xưa, không đơn giản là sự nối tiếp của tộc Sakya (Thích Ca) cổ đại. Vượt qua tất cả những niềm vui hữu hạn thế gian, ngày Phật đản sinh đã trở thành cột mốc vĩnh viễn cứu rỗi tất cả chúng sanh khỏi cơn mê mờ đau khổ, từ đây sáng tỏ bến bờ an vui.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














