Phật pháp cứu tôi khỏi u mê

Tôi từng nghĩ cuộc đời mình là một chuỗi những thất bại nối dài. Hôn nhân đổ vỡ, công việc bấp bênh, và những khoản nợ chồng chất khiến tôi như chìm trong màn sương mù không lối thoát. Những ngày tháng ấy, tôi sống trong nỗi căm giận: giận người, giận đời, và hơn cả là giận chính mình.

Một buổi tối, khi cơn buồn chán trở nên không thể chịu đựng, tôi lang thang vô định trên phố. Ánh đèn đường mờ nhạt càng làm lòng tôi thêm trĩu nặng. Bước chân tôi dừng lại trước cổng một ngôi chùa nhỏ. Một điều gì đó, rất khó diễn tả, đã thôi thúc tôi bước vào bên trong.

Trong không gian yên tĩnh ấy, tiếng tụng kinh vang vọng. Tôi không hiểu nghĩa của những lời kinh, nhưng lòng bỗng chốc thấy nhẹ đi. Tôi ngồi xuống lặng lẽ bên gốc cây bồ đề, nước mắt tuôn rơi. Một vị sư già từ xa bước đến, nụ cười hiền hậu như ánh trăng giữa đêm tối.

Nam Mô A Di Đà Phật 

Ngài không hỏi tại sao tôi khóc, cũng không nói điều gì cao xa. Ngài chỉ kể một câu chuyện ngắn về một người lữ hành, mang trên vai chiếc túi chứa đầy đá. Người ấy đi mãi, đi mãi, cho đến khi không còn sức để bước tiếp. “Chiếc túi ấy,” ngài nói, “là những oán giận, tham lam và chấp trước mà ta cứ mãi mang theo. Đặt nó xuống, con sẽ thấy nhẹ nhàng hơn.”

Lời nói của ngài như một tia sáng xuyên qua màn sương mù dày đặc trong lòng tôi. Tôi nhận ra, bấy lâu nay mình đã tự buộc chặt mình trong những nỗi đau và sự oán hận không đáng có.

Từ hôm đó, tôi bắt đầu học cách thực hành lời Phật dạy. Tôi tập buông bỏ những suy nghĩ tiêu cực, tập biết ơn những điều nhỏ bé trong cuộc sống, và trên hết là tập yêu thương chính mình.

Thời gian trôi qua, cuộc đời tôi không trở nên hoàn hảo, nhưng lòng tôi đã đổi khác. Những khó khăn vẫn còn đó, nhưng tôi không còn nhìn chúng như những gánh nặng. Tôi hiểu rằng, mọi khổ đau đều có nguyên nhân của nó, và cách duy nhất để vượt qua là chuyển hóa chính tâm mình.

Phật pháp không chỉ cứu tôi khỏi u mê lầm lạc, mà còn giúp tôi tìm thấy một con đường mới – con đường của trí tuệ, từ bi và sự an lạc từ trong tâm hồn.

Giờ đây, mỗi khi nhìn lại, tôi luôn mỉm cười. Cuộc đời vẫn còn nhiều thử thách, nhưng tôi biết mình đã tìm được ánh sáng để soi đường. Và ánh sáng đó, mãi mãi là Phật pháp.

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Ý kiến của bạn

Thiền song thân – Tấn lực tự độ cần dựa tha lực cứu độ

Phật pháp và cuộc sống 13:37 04/01/2025

Tôi sinh ra tại trạm xá phường Phú cát (nay: p. Gia Hội – Q. Phú Xuân – tp. Huế) trên đường Chi Lăng bên dòng Hương Giang thơ mộng vốn thật buồn mà cũng thật đẹp.

Chuyển hóa người chồng ngoại tình nhờ oai thần từ bi của Địa Tạng Bồ tát

Phật pháp và cuộc sống 11:41 03/01/2025

Cách đây khoảng 2 tháng, thấy chồng có những hành động khác thường, tôi âm thầm theo dõi, phát hiện ra chồng ngoại tình.

Bồ tát ở đâu?

Phật pháp và cuộc sống 17:45 02/01/2025

Thiếm thương yêu và chăm sóc tôi như con trong nhà, chưa lần kể công với một ai. Người chẳng phải là mẹ, chẳng bà con họ hàng, vậy mà phải mang trọng trách ấy. Có phải người là Quán-thế-âm?.

Rồi khi ba má mình già…

Phật pháp và cuộc sống 16:29 02/01/2025

Mình tệ quá, tệ vì quên rằng ba má đâu còn trẻ, hai bàn tay ngày xưa từng dắt mình qua những ngày giông gió giờ đã run run...

Xem thêm