Tâm và thiên nhiên
Có những khoảnh khắc, ta thấy lòng mình chùng lại khi lặng ngắm một đám mây bay, một chiếc lá rơi, hay tiếng chim gọi nhau lúc ban mai. Không phải vì thiên nhiên quá đẹp, mà vì trong sâu thẳm, ta nhận ra mình đã quên mất một điều gì đó rất đỗi thân thuộc: ta là một phần của thiên nhiên.
Trong đạo Phật, không có ranh giới rõ ràng giữa “tôi” và “cái khác”. Cái ta gọi là “tôi” chỉ là sự tập hợp của đất, nước, gió, lửa – những yếu tố vốn thuộc về vũ trụ. Cây cối cho ta hơi thở, sông suối cho ta nước uống, mặt trời sưởi ấm thân thể này – tất cả nuôi dưỡng ta từng ngày, âm thầm và vô điều kiện.
Khi ta sống trong chánh niệm, ta thấy mình đang cùng thở với rừng cây, cùng lắng nghe với núi đá, cùng chuyển động với từng cơn gió. Ta không còn là một cá thể đơn độc, mà là một tế bào trong đại thể của sự sống.

Thiên nhiên không nói lời nào, nhưng mỗi mùa trôi qua là một bài pháp nhiệm mầu. Mùa xuân dạy ta về khởi đầu và hy vọng, mùa hạ là sức sống và nhiệt huyết, mùa thu là buông xả và thu hoạch, mùa đông là tĩnh lặng và chờ đợi. Mọi thứ đến rồi đi, theo luật vô thường mà không cần cưỡng cầu. Nếu tâm ta cũng biết thuận theo như vậy – không nắm giữ, không chống lại – thì an lạc sẽ tự nhiên hiển lộ.
Con người hiện đại quen với việc chiếm hữu và khai thác thiên nhiên, xem cỏ cây là đối tượng phục vụ. Nhưng càng xa rời thiên nhiên, ta càng rời xa chính mình. Bởi thiên nhiên là tấm gương soi tâm: khi lòng ta động, ta thấy mọi thứ xao động. Khi tâm ta lặng, cảnh giới cũng lặng theo. Một dòng suối không thể phản chiếu khi bị khuấy đục – cũng như tâm không thể thấy được chân lý khi còn vọng tưởng, lo toan.
Đạo Phật không dạy ta trở thành ai khác – mà dạy ta trở về. Trở về với hơi thở, với bước chân, với nụ cười, và cả với thiên nhiên quanh mình. Mỗi khi ta đi giữa rừng, ngồi bên dòng nước, hay chạm vào vỏ cây thô ráp – cũng là lúc ta đang thực tập chánh niệm, đang sống thật với hiện tại.
Yêu thiên nhiên không phải là điều gì cao siêu. Đôi khi, chỉ là một cái nhìn trìu mến với mầm non mới nhú, một lần nhặt rác khi thấy vật vô tri vướng vào thân cây, hay đơn giản là không bẻ một cành hoa vô cớ. Khi lòng ta biết yêu bằng từ tâm, thì thiên nhiên sẽ trở thành một người bạn đồng hành, luôn lặng lẽ nâng đỡ ta qua mọi buồn vui.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn


Hãy luôn bình an và hạnh phúc trên từng bước chân đi
Sống an vui
Người chọn thành công trên nền tảng hạnh phúc và bình an, người ấy sẽ nhận ra được không cần chạm đến mục tiêu như mình mong muốn mới có hạnh phúc.

Đu đủ tốt, nhưng không nên ăn quá nhiều
Sống an vui
Đu đủ là trái cây bổ dưỡng nhưng ăn quá nhiều có thể gây vấn đề tiêu hóa, dị ứng, làm hạ đường huyết hoặc tương tác với các loại thuốc.

Biểu hiện của một tâm hồn thịnh vượng
Sống an vui
Thịnh vượng không chỉ là có nhiều tài sản, mà là có một tâm hồn giàu có. Khi ta hiểu được điều này, ta sẽ ngừng chạy theo những thứ phù du bên ngoài, để quay về chăm sóc thế giới nội tâm của mình.

Ai là người làm bạn khổ nhiều nhất?
Sống an vui
Có khi nào bạn cảm thấy cuộc đời bất công? Người khác đối xử tệ với bạn, nói những lời cay nghiệt, làm những điều khiến bạn tổn thương? Bạn nghĩ rằng họ là nguyên nhân làm mình khổ.
Xem thêm