Tu thật, tu giả: Nhìn vậy không phải vậy!
Người xuất gia, không hẳn ai cũng là người tu. Nhưng người tu thì không nhất thiết phải xuất gia. Có người mặc áo nâu sòng, nhưng tâm còn cuộn sóng; lại có người giữa đời thường, vẫn sống an nhiên, tĩnh tại như đang trong thiền thất.
Người có Pháp, dù im lặng cũng đang nói Pháp. Người không có Pháp, dù nói hết tam tạng kinh điển cũng chỉ như một chiếc máy đọc chữ. Lời nói chỉ là vỏ ngoài - Pháp thật nằm ở chỗ tâm có chuyển hóa hay chưa.

Đã là vàng thì không thể là sắt; nhưng sắt có mạ vàng cũng không thành vàng thật. Người giác ngộ thì làm gì cũng giác, ngay cả khi im lặng, đi đứng, ăn uống. Người chưa giác ngộ thì dù có nói về giác ngộ, cũng chỉ đang mê giữa mê.
Người có tâm thiện, dù thất bại cũng chỉ thất bại trong điều thiện. Người không có tâm thiện, dù thành công cũng chỉ là thành công trong sự bất thiện. Tâm là gốc; thiện tâm thì dù trong nghịch cảnh vẫn sáng; bất thiện tâm thì dù trong phú quý cũng tối.
Người có lòng tri ân, sẽ biết cảm ơn cả những bất như ý, cả khổ đau - vì thấy trong đó cơ hội để học và trưởng thành. Người vô ơn thì dù sống giữa hạnh phúc cũng vẫn oán trách, vì tâm không biết đủ.
Nơi đâu có chánh đạo, nơi đó số đông được nương nhờ. Nhưng nơi nào có số đông nương nhờ, nơi đó chưa chắc đã có chánh đạo. Chánh đạo không nằm ở đám đông, mà ở tâm người hành trì, nơi lòng thanh tịnh và tuệ giác phát khởi.
Người làm thầy chính mình, tự biết soi rọi, tự điều phục, thì tự nhiên trở thành thầy của người khác. Còn người thích làm thầy người khác, nếu chưa biết làm chủ chính mình, thì lời nói chỉ là gió thoảng qua tai.
Người thật sự Thấy - Biết thường tĩnh lặng như không biết gì, vì trong tĩnh lặng ấy là trí tuệ sâu sắc. Còn người chưa thật Thấy - Biết lại thường phô trương, thích tỏ ra hiểu biết nhiều.
Người thông suốt thiền thì ít nói về thiền - bởi thiền là sống, là thấy, là tỉnh thức trong từng hơi thở, từng bước chân. Người chưa thông suốt thiền lại thích giảng dạy về thiền, như người đứng ngoài bờ sông nói chuyện bơi lội.
Như một cành hoa dại, lặng lẽ đi vào đời - không cần ngôn lời, vẫn nhẹ nhàng tải đạo.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Nghe chuông nhẹ vơi phiền não
Phật pháp và cuộc sốngChuông sớm đồng vọng rơi/ Từ âm lan khắp nơi/ Sương mai còn ngái ngủ/ Chuông thức tỉnh cho đời.
Tỉnh đi, này người thương
Phật pháp và cuộc sốngNgười hiểu đạo, nhìn đời như gió thoảng/ Thấy thịnh suy đều tựa làn khói mỏng bên thềm./ Một hơi thở vào ra là cả pháp giới chuyển/ Một nụ cười an nhiên đủ hóa giải trăm năm buồn tênh...
Đừng hẹn đến già mới tu!
Phật pháp và cuộc sốngNgười xưa có thói quen, khi một người thân đau nặng, sắp tắt hơi thở cuối cùng thì đến sát bên tai thì thầm: “Phut-tho… Phut-tho… Phut-tho…” (niệm Phật).
Tăng Ni sinh Học viện PGVN tại Hà Nội hiến máu, ủng hộ lũ lụt
Phật pháp và cuộc sốngSáng 23/11, tại Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội (Sóc Sơn), hơn 500 Tăng Ni sinh đã hoan hỷ tham gia Ngày hội “Hiến máu cứu người - Hành Bồ-tát đạo” và đăng ký hiến mô, tạng nhân đạo năm 2025.
Xem thêm














