Vượt qua trong im lặng
Vào những năm còn nhỏ/ Chưa biết gì về đời/ Cứ ngỡ đời mãi đẹp/ Nên không nghĩ, không lo.

Thời gian như thế trôi
Tôi lớn lên một chút
Theo chúng bạn học hành
Có kiến thức với đời.
Ngày ấy mẹ hay kể
Khi ba cưới mẹ về
Cũng hạnh phúc biết bao
Nhưng cuộc đời thật lạ.
Chỉ được có hai năm
Là cuộc đời của mẹ
Bước sang một trang khác
Lúc tôi được ba tháng.
Ba của tôi ngã bệnh
Người thế gian họ nói
Đó là bệnh tâm thần
Nhưng lúc ấy nhà nghèo
Không có tiền chạy chữa.
Bệnh mỗi ngày một nặng
Lúc đầu chưa phát bệnh
Ba cũng lo làm ăn
Cũng quan tâm mẹ nhiều.
Nhưng từ khi ngã bệnh
Ba trở thành người khác
Không giúp ích được gì
Và trở thành gánh nặng
Làm khổ cả mẹ con.
Lúc đó gia đình ngoại
Khuyên mẹ hãy bỏ đi
Tìm một tình yêu mới
Nhưng mẹ không đồng ý
Nói rằng đây là nợ
Là nghiệp của mỗi người.
Nên vì thế mà mẹ
Cố nén lấy đau thương
Vượt qua trong im lặng
Để lo lắng cho con.
Mong các con sau này
Được thành danh với đời
Dù đời mẹ ra sao
Nhưng các con của mẹ
Phải được sánh bằng người.
Mẹ ngày ngày lam lũ
Vừa làm mẹ làm cha
Mong cho con khôn lớn.
Trong khoảng thời gian đó
Chúng tôi lại vô tư
Không biết nỗi khổ mẹ
Cứ ăn chơi đua đòi
Để mẹ khổ mẹ khóc.
Rồi năm tháng đi qua
Ngày mà mẹ mong chờ
Nay đã được đền đáp
Các con được khôn lớn.
Tuy nhìn lên không bằng
Nhưng nhìn xuống chẳng thua
Cũng tốt nghiệp loại khá
Ngày đó tôi suy nghĩ
Phải làm gì giúp mẹ
Để mẹ khỏi nhọc lòng.
Tôi lao ngay vào làm
Mong kiếm tiền giúp mẹ
Nhưng mẹ không đồng ý
Nói rằng hãy lo học
Là mẹ vui nhất rồi
Mẹ khổ cả một đời
Giờ khổ thêm chút nữa
Cũng chẳng thay đổi gì.
Thấy mẹ khổ tôi thương
Nói rằng con đã lớn
Muốn làm việc giúp mẹ.
Tuy mẹ không mong vậy
Nhưng vẫn chiều theo con
Để tôi tự bươn chải
Làm việc được hai năm.
Thấy nỗi khổ ở đời
Kiếm đồng tiền rất khó
Vậy là tôi tiếp tục
Con đường của sinh viên.
Theo lớp học trung cấp
Sau đó tôi nhận được
Một tấm bằng trên tay
Rồi từ đây sẽ khác
Bắt đầu một hành trình
Tôi lao ngay vào làm
Được công việc như ý
Đỡ đần được cho mẹ.
Nói đến nghề của mẹ
Trước những năm 99
Mẹ làm ruộng nuôi con
Nhưng về sau lại khác.
Mẹ không làm nông nữa
Lại chuyển sang buôn bán
Nghề của mẹ thật tệ
Là nghề bán vé số.
Một nghề mà xã hội
Cho là nghề bần nhất
Nhiều lúc tôi khuyên mẹ
Nên tìm một việc khác.
Chỉ vì sự ích kỷ
Không muốn mọi người cười
Vì sĩ diện với người
Mà vô tình làm mẹ
Đau khổ với sầu ưu...
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Một trăm ngày học cách vắng ông
Phật pháp và cuộc sốngMột trăm ngày ông rời cõi tạm cũng là một trăm ngày con phải học cách chấp nhận một sự thật rất khó gọi tên: từ nay không còn ông để con chăm sóc, không còn những ngày tất bật, hối hả tranh thủ chạy về chỉ để lo cho ông ăn đúng bữa, uống đúng thuốc; không còn những lần con từ chối mọi cuộc vui vì biết rằng quỹ thời gian của ông trên cõi đời này không còn nhiều nữa.
Niềm tin bám rễ vào đâu?
Phật pháp và cuộc sốngCon người không thể sống mà không có niềm tin. Khi niềm tin lung lay, tâm hoang mang; khi niềm tin mất hẳn, con người dễ trôi dạt, bấu víu vào bất cứ điều gì hứa hẹn cho họ cảm giác an toàn.
Tỉnh thức với vật chất
Phật pháp và cuộc sốngChúng ta đang sống trong một thời đại mà vật chất hiện diện dày đặc hơn bao giờ hết. Mua sắm chỉ cần một cú chạm, sở hữu diễn ra trong vài giây, và thước đo thành công nhiều khi được quy đổi bằng những gì có thể nhìn thấy.
Ai là bạn?
Phật pháp và cuộc sốngTrong cuộc đời, mỗi chúng ta đều có bạn. Có người nhìn mẹ cha là bạn che chở; có người xem thầy cô, sách vở là bạn tri thức của mình; có người xem tiền bạc, danh vọng là bạn để thỏa mãn cái mà mình yêu thích. Vì thế, hãy chọn bạn mà chơi. Có câu: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”.
Xem thêm














