Ba nghiệp thanh tịnh là những nghiệp gì?
Sở dĩ con người đau khổ, trầm luân trong tam đồ lục đạo, cũng do thân, khẩu, ý không thanh tịnh mà ra. Nếu khi đó chúng ta biết nhìn lại, tĩnh lặng thân tâm, quán xét những động niệm của mình, thì đời sống tinh thần mới an lạc và hạnh phúc. Trong đạo Phật luôn đề cập đến đạo đức căn bản của con người nói chung và người Phật tử nói riêng, đó là giữ gìn năm giới cấm: không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu, vì đó là rào cản ngăn ngừa những tội lỗi có thể phát sanh.
Phật dạy: Ta nhớ gì? Chính là nhớ đạo. Ta hành gì? Chính là hành đạo. Ta nói gì? Chính là nói đạo. Thế nên, chúng ta hãy luôn thường xuyên nghĩ về chân lý của đạo, không hề xao lãng, dù chỉ là trong khoảnh khắc. Trong kinh Trường A-hàm, quyển thứ 12, phần thứ 2, kinh Thanh Tịnh có ghi: “Như Lai đối với quá khứ, vị lai, hiện tại, nói đúng thời, nói sự thật, nói có nghĩa, có lợi, nói đúng pháp, đúng luật, không có lời hư dối. Phật từ đêm đầu tiên thành Vô thượng Chánh Giác cho đến đêm cuối cùng, trong khoảng giữa, có nói điều gì, thảy đều như thật; do đó gọi là Như Lai. Lại nữa, những điều Như Lai nói đúng như sự, sự đúng như lời; do đó gọi là Như Lai”.

Như chúng ta đã thấy, một đời Thế Tôn đã đi hoằng hóa suốt 49 năm, mà Ngài luôn giữ tâm ý thanh tịnh. Còn chúng ta ngày nay, đi tu mà cứ luôn nói chuyện thế sự hay chăng mấy cô ngồi lê đôi mách, toàn nói xấu người khác rồi sinh ra bất hòa, không những người cư sĩ mà kể đến cả người xuất gia cũng vậy. Chỉ bởi đôi khi mất chánh niệm mà trong lời nói, cử chỉ luôn động niệm, buông lung phóng túng. Dẫu biết rằng chúng ta còn là phàm phu, nhưng chúng ta đang tiến trên con đường tu tập nhằm hướng đến sự giác ngộ, giải thoát. Vì vậy, Phật tử chúng ta hãy cố gắng thực tập theo lời Phật dạy mà tu tập, để ngay đời này được thong dong, tự tại. Chúng ta phải tin nhân quả, làm lành lánh dữ, cúng dường Tam Bảo và thực hành lời Phật dạy để chuyển hóa nỗi khổ niềm đau.
Kinh Tiểu Bộ, kinh Pháp Cú, phẩm Không Phóng Dật, câu 24 có ghi:
“Nỗ lực, giữ chánh niệm
Tịnh hạnh, hành thận trọng
Tự điều, sống theo pháp
Ai sống không phóng dật
Tiếng lành ngày tăng trưởng”.
Giữ gìn thân, khẩu, ý trong sạch là cả một tiến trình không hề đơn giản. Để hành trình đó có sự khởi đầu dễ dàng, chúng ta nên bắt đầu từ lời dạy của đức Phật: nói hoặc giữ im lặng của bậc Thánh. Vì vậy, Phật tử chúng ta hãy suy tưởng như chánh pháp, nói năng như chánh pháp và hành động như chánh pháp.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Ba nghiệp thanh tịnh là những nghiệp gì?
Phật giáo thường thứcSở dĩ con người đau khổ, trầm luân trong tam đồ lục đạo, cũng do thân, khẩu, ý không thanh tịnh mà ra. Nếu khi đó chúng ta biết nhìn lại, tĩnh lặng thân tâm, quán xét những động niệm của mình, thì đời sống tinh thần mới an lạc và hạnh phúc. Trong đạo Phật luôn đề cập đến đạo đức căn bản của con người nói chung và người Phật tử nói riêng, đó là giữ gìn năm giới cấm: không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu, vì đó là rào cản ngăn ngừa những tội lỗi có thể phát sanh.
Người tu nếu còn tranh luận hơn thua giữa hai thừa thì vẫn còn đứng ngoài cửa
Phật giáo thường thứcHỏi: Vậy vì sao trong kinh điển và trong lịch sử Phật giáo vẫn dùng danh xưng “Pháp Đại Thừa” và “Pháp Tiểu Thừa”?
Pháp lữ là gì?
Phật giáo thường thứcTrong đời tu, có những mối quan hệ không được gọi tên bằng huyết thống, cũng không ràng buộc bởi lợi ích, nhưng lại bền chặt và sâu xa một cách lạ lùng. Người ta gọi đó là pháp lữ - những người cùng đi trên một con đường, cùng nương tựa nơi Pháp, cùng soi sáng và nâng đỡ nhau trong hành trình chuyển hóa.
Phước không mất, chỉ mất vì tâm không giữ
Phật giáo thường thứcTheo luật nhân quả (kamma), một khi nghiệp thiện đã được tạo ra, nó sẽ không tự mất đi. Phước giống như hạt giống được gieo trồng, khi hội đủ nhân duyên sẽ trổ quả.
Xem thêm














